Trên lớp sóng mây viền ánh sáng,
Con thuyền trăng bạc lững lờ trôi.
Đêm nay bánh lái trầm hương lỏng,
Không biết ai trêu tháo trộm rồi.
Đem giấu cả bơi chèo gỗ quế,
Để Hằng Nga sợ nép trong khoang;
Gió khuya lồng lộng từ muôn hướng,
Xô chiếc thuyền cong dọa mãi Nàng.
Biển mây sóng nổi càng to gấp.
Bọt trắng dâng lên qua mạn thuyền
Vũ trụ say nhìn trăng lảo đảo,
Chừng e sóng lật cướp người tiên.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét