Thứ Tư, 20 tháng 7, 2011

Philip Rosler Đôi dòng suy ngẫm... - Xuân Lộc

Tôi thực sự không có thời gian và cả điều kiện cần-đủ để dành cho việc viết lách và đàm đạo chuyện nhân tình thế thái.Nhưng có lẽ,do bị kích thích và cảm phục tài năng của một con người trẻ tuổi mang cái tên Germany nhưng chảy trong người là dòng máu thuần Việtt mà tôi yêu thích : Philip Rosler.

Nên mạo muội gõ vài dòng suy nghĩ tản mạn này sau khi đã nghe toàn bộ bài phát biều như là một thông điệp của anh trước đảng FDP của nước Đức.

Philip Rosler đã thành một hiện tượng-không chỉ ở nước Đức mà còn ở phạm vi toàn cầu.

Thế kỷ 21 mới đi qua hơn mười năm,nhưng đã chứng kiến hai ngôi sao sáng chói trên chính trường thế giới, là Tổng thống Barack Obama của nước Mỹ và Phó thủ tướng Philip Rosler của nước Đức.


Hai ngôi sao tỏa sáng, trước hết là do tài năng-tất nhiên rồi-nhưng không thể không nói đến vùng trời tự do để cho những chú đại bàng tung cánh. Tự do và dân chủ thực sự, nếu không có nó thì dù có tài năng gấp vạn lần đi nữa, cũng không bao giờ hai dòng máu Á-Phi (Việt nam và Kenya) những dân tộc nghèo nàn và lạc hậu vào hàng nhất nhì thế giới lại có thể đứng đầu hai quốc gia vĩ đại và hùng mạnh nhất thế giới là Mỹ và Đức.

Đây quả là một nghịch lý đáng yêu. Một sự vĩ đại của nền dân chủ và tự do phương tây.

Tôi thoáng có sự so sánh hơi khấp khễnh một chút về hai con người trẻ tuổi tài ba này và càng khâm phục Philip Rosler hơn.


Nước Mỹ là một hợp chủng quốc, nơi dung nạp vào lảnh thổ của mình những bộ óc tinh tú của nhân loại, nơi tự do cá nhân được tôn trọng hoàn toàn và mọi sự sáng tạo được vinh danh, bất kể họ đến từ đâu và bất kể màu da sắc tộc nào. Tổng thống Obama, một người da màu trẻ tuổi vươn lên đỉnh cao nhất của quyền lực tuy đã là vô cùng khó khăn rồi, nhưng phần nào có thể hiểu...

Còn nước Đức là một dân tộc thuần chủng (tỷ lệ người mang dòng máu khác không phải là chiếm tỷ lệ lớn). Người Đức vốn rất tôn thờ và tự hào về dòng máu dân tộc thượng đẳng của mình, sự vươn tới đỉnh cao quyền lực của Philip Rosler lại càng khó khăn gấp bội phần.

Vì sao hai chàng thanh niên da màu đó đạt được thành công chói sáng như vậy ?
Câu trả lời theo tôi, thật đơn giản. Chỉ có hai nguyên nhân mà thôi.

Đó là tài năng thật sự và nền dân chủ -tự do thật sự.

Thật ấm lòng và tự hào biết bao khi nghe Philip Rosler đứng phát biểu trước cử tọa là những người Đức ưu tú, đại diện cho dân tộc Đức lắng nghe.

Thông điệp Philip Rosler phát đi, quả thật tôi không hiểu. (tôi không biết tiếng Đức), mà chắc nó cũng không liên quan gì tới đất nước tôi, dân tộc đau khổ của tôi, mặc dầu tôi có nghe loáng thoáng hai tiếng Việt Nam trong bài phát biểu.

Tôi tự hào và ấm lòng vì anh là một người Việt nam máu đỏ da vàng như tôi.

Và vì bài phát biểu này chắc chắn là cả thế giới lắng nghe và họ sẽ biết có một người Việt nam như thế , như thế...

Dù có chủ ý hay không thì anh cũng đã góp phần rất lớn làm tăng thêm uy tín cho hai tiếng Việt Nam trước thế giới mà không có bất cứ vị đứng đầu nhà nước Việt Nam nào hiện nay làm được cho dù họ cầm giấy đọc dõng dạc từng chữ một ở bên tây bán cầu hay chém tay hùng hồn đọc ở thủ đô Hà nội.

Cái lý do chính để tôi viết những dòng này, đó là thái độ lắng nghe và niềm cảm kích không hề ngượng ngạo của những đảng viên đảng FDP. Những tràng vỗ tay không ngớt, những nụ cười đầy trìu mến họ dành cho diễn già - một người Việt Nam mang tên Đức-chính xác là một người Đức mang dòng máu Việt Nam.

Anh đã phát biểu một thông điệp rất dài trước cử tọa toàn những người ưu tú và lớn tuổi mà không có một mảnh giấy trong tay. Không hề giống với bất cứ quan chức nào của dân tộc anh hùng của chúng ta. Ngay cả việc đến chúc mừng ngày vui của một trường mẫu giáo cũng phải nhìn vào giấy soạn trước để đọc. Chao ôi ! Sự chênh lệch về đẳng cấp mới mỉa mai làm sao.

Chỉ vì cảm mến con người trẻ tuổi này ở một đất nước "tư bản giãy chết" mà tôi đã phải bỏ cả việc kiếm cơm sáng nay để gõ những dòng tâm tình này đấy.

Bạn đừng vội tin vào những gì tôi viết, hãy nghe những gì anh ấy nói ở đây để hiểu vì sao tôi lại phải hy sinh đến vậy!

Xuân Lộc
Thuận An,6/7/2011

1 nhận xét:

  1. Làm sao có được sự trỗi dậy của nhân tài nếu như đi lệch khỏi quỹ đạo. Mà đã đi theo quỹ đạo ở đất nước này, thì còn đâu là nhân tài nữa.

    Trả lờiXóa