VŨ ĐỨC NGHĨA - An Giang.
Anh con trai đi làm được vài tháng, có dịp ghé thăm nhà. Bữa cơm chiều, anh cứ nhìn chòng chọc vào chiếc đồng hồ của cha. Người cha thầm nghĩ : ”Chắc con nó cần …?”
Ăn cơm xong , người cha gọi con ra bàn uống nước , ông bảo : ”Con mới đi làm , cũng cần biết giờ, biết giấc“. Rồi ông tháo chiếc đồng hồ đưa cho con.
Người con trai cầm chiếc đồng hồ, bấm lại hai nấc rồi đeo vào tay cha, rươm rướm nước mắt:
- Dạo nầy ba gầy quá, dây đồng hồ tuột xuống cả bàn tay.
Câu chuyện ngắn gọn nhưng hết sức cảm động về sự quan tâm của người cha đối với con và tình yêu thương của người con dành cho cha . Đúng là :" Văn hay chẳng lọ dài dòng " phải không em .
Trả lờiXóaTruyện mini hay quá!
Trả lờiXóaĐã hai người nói rồi . Nhưng mình cũng muốn lập lại .Hay quá !
Trả lờiXóa