Hoa Sữa lại bắt đầu tỏa làn hương nồng nàn đêm Hà Nội. Những bông hoa màu trắng sữa ly ty đã bắt đầu nở rải rác đâu đó, làm người qua đường không khỏi nao lòng nhớ một Hà Nội xưa, Hà Nội của yên bình và tĩnh lặng!
Hoa Sữa vẫn nồng nàn đầu phố đêm đêm, có lẽ nào anh lại quên em!?
Và mình lại nhớ và thích bài thơ của Nguyễn Phan Hách:
Tuổi 15 em lớn từng ngày
Một buổi sáng bỗng biến thành thiếu nữ
Hôm ấy mùa thu anh vẫn nhớ
Hoa sữa thơm ngây ngất bên hồ
Tình yêu đầu mang hương sắc mùa thu
Mùi hoa sữa trong áo em và mái tóc
Tình yêu đầu tưởng không gì chia cắt
Vậy mà tan trong sương gió mong manh
Tại mùa thu, tại em hay tại anh
Tại sang đông không còn hoa sữa
Tại siêu hình tại gì không biết nữa
Tại con bướm vàng có cánh nó bay
Đau khổ nhiều nhưng éo le thay
Không phải thời Romeo và Juliette
Nên chẳng có đứa nào dám chết
Đành lòng thôi mỗi đứa một phương
Chỉ mùa thu tròn vẹn nhớ thương
Hương hoa sữa cứ trở về mỗi độ
Hương của mối tình đầu nhắc nhở
Có hai người xưa đã yêu nhau…
Hay hay, bác chịu khó sưu tầm ảnh cho bạn bè chiêm ngưỡng nha.
Trả lờiXóaTặng bác 1 bài về hoa sữa
Trả lờiXóaHoa sữa trinh bạch thơm trong đêm
Đêm mùa thu mênh mang
Không cầm lòng được nữa
Ta bỗng nhớ
Hà Nội và tuổi thơ của ta
Hà Nội để tình yêu đi xa
Hà Nội để một hồn thơ ngơ ngác
Hà Nội để một đời yên lặng
Ngắm tình yêu ô cửa sổ đêm đêm
Hoa sữa mùa thu
Cô liêu hiên thềm
Cô liêu tiếng chuông chùa tịch mịch
Cô liêu chiếc lá thu tiền kiếp
Cô liêu đời em
Đời anh...
Hoa sữa mùa thu ta không cầm lòng được nữa
Thứ hương thơm day dứt một đời người
Hoa sữa mùa thu ta không cầm lòng được nữa...