Bài thơ thứ nhất.
Giọt sương mềm lá cỏ
Ngọn gió lướt vô tình
Vượt đường xa xuống núi
Bé theo cha đến trường.
Ngọn gió lướt vô tình
Vượt đường xa xuống núi
Bé theo cha đến trường.
Lốc cốc ngựa khua vó
Tàn phiên chợ tinh mơ
Lép kẹp tờ bạc giấy
Mẹ gửi cô năm ngàn (đồng).
Tàn phiên chợ tinh mơ
Lép kẹp tờ bạc giấy
Mẹ gửi cô năm ngàn (đồng).
Này đồng muối đồng mắm
Cô nuôi bé suốt tuần
Bạn xẻ cơm, chan nước
Bé nguôi cơn nhớ nhà.
Cô nuôi bé suốt tuần
Bạn xẻ cơm, chan nước
Bé nguôi cơn nhớ nhà.
(Bachtamxuan - Mù Cang Chải, ngày 12.10.2011)
Ở đây đất chạm tới trời
Mù Căng Chải ngủ ngàn đời trong sương
Heo may thổi lệch con đuờng
Váy H'mông thả nõn nường vào thơ
Chợ phiên thổ cẩm rượu ngô
Bán buôn cả cái hững hờ tựa mây
Mật ong ai rót mà say
Hỏi em mua vạt nắng này bao nhiêu
Tiếng chân ngựa gõ vào chiều
Thơm nồng thắng cố đổ siêu tiếng khèn
Ô xoè bỗng rực rỡ em
Để trăm ngọn núi chợt mềm như lau.
(N.Đ.H - Cỏ May chép - ngày 14.10.2011)
Chị thích bài thơ thứ 2 , tâm hồn tác giả lãng tử quá .
Trả lờiXóa2 tấm ảnh minh họa đẹp quá , khuôn hình đẹp mà thời điểm ánh sáng cũng đẹp
@ Chị Lan
Trả lờiXóaBài thơ thứ nhất là của một thành viên trong chuyến đi chị ạ, cảm tác ngay tại sân trường. Bài thứ hai đích thị nhà thơ nên vậy. Em chụp nhiều ảnh mà chọn mãi mới được hai tấm phù hợp chị ạ!
Bài thơ và ảnh hòa vào nhau như một bản nhạc núi non sâu lắng... lãng mạn quá. yêu quá.
Trả lờiXóa@ NguyệtKim
Trả lờiXóaHy vọng cta có một chuyến đi kỳ thú!
Còn thơ của Trang chủ đâu?
Trả lờiXóaChị Linh ơi Trang chủ nhà mình hổng biếc nàm thơ, thi thoảng cơn gió nào đó đi qua thì tâm hồn Trang chủ mới nổi thơ thôi. Ở đời được cái này mất cái kia, chỉ có ảnh phụ hoạ là có hồn.
Trả lờiXóa