Cựa lạch Roòn sóng dồn ký ức
Nơi ghe thuyền thổn thức tình quê
Những ngày xuôi ngược đi về
Lược trình ra Bắc lược kê mấy dòng
Ngó ra mù mịt hòn Ông
Ngoài sóng ngả một vùng rạn Ló
Rãy Hoành Sơn lồ lộ cao phong
Thuyền đi yên ngựa thẳng dong
Núi Ôông chộ mặt, mụi Rồng nê ra
Dáng Vụng Chùa, thân bà phơi cánh
Bóng Hòn La thấp thoáng kề bên
La Ngoài, Cỏ trửa hai bên
Mụi Ông trong bại đất liền bò ra
Chạy kênh trong vừa qua Xó Rác
Gió Nam Lào bụi cát từng cơn
Gió rọc thổi đưới Nam Sơn
Núi cao, cò thắt, lắm cơn gió lò…
Hòn Sơn Dương mịt mờ xanh biếc
Rạn Thôn Đông nối tiếp không rời
Bến chim, đảo cánh bắt mồi
Rọc Roòn ngó chộ là nơi vụng Nàng
Trong vụng Nàng có chàng vụng Áng
Nơi trú chưn ngày tháng động trời
Khi mô gió tốt êm vời
Vượt qua cựa khẩu là nơi an điềm
Cựa Lạch Sót lặng bằng trong vụng
Thuyền chạy lên đưa đúng đòn cân
Hồng Lam qua đó cũng ngưn
Nơi đây Nghệ-Tĩnh sóng dâng cũng vào
Qua Bãi Đào, rú cao Hòn Mắc
Ngó mù khơi như lạc một mình
Hòn Nồm nho nhỏ xinh xinh
Qua cống lạch Nghệ cho tinh kẻo lầm
Mé nước ngầm vàng thâm đỏ tía
Đảo Song Ngư đáo địa thuở nào.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét