Thứ Sáu, 8 tháng 7, 2011

Hải trình biển Đông bằng thơ P2 - "Cu làng cát Blog"

Ló nằm, sáo lại trồi cao

Giăng hàng sóng ngã lao xao Lạch Lò

Buồm phảng phất lô dô thuyền tắc

Mụi Khe Gà lác đác sương đêm

Lửa thuyền đến độ muốn nhen

Vừa qua Lạch Vạn chộ lèn Hai Vai

Qua Lạch Quyên, ngước coi Hòn Ó

Lạch Nhà Bà dưới núi nằm trên

Hòn Cù kia đã gần bên

Rạn Nồi Rang đã nổi lên gập ghềnh

Thuyền chạy ngoài đã quen từ trước

Kênh Yên Gà cạn nác khó qua

Hươu nằm Núi Nứa chạy ra

Đá vanh Vũng Ngọc đàng qua ngoằn ngoèo

Vũng Ghềnh Ếêt sóng reo rõ tiếng

Ngó phía trong; Vụng Biện bắt hò

Cuốn buồm vô vịnh lên bờ

Ghe mành, thuyền giã, đón đưa quán hàng

Ngoài to nhỏ giăng hàng đắc địa

Vung bên nồi, đọi đĩa ngổn ngang

Hòn Mê thăm thẳm khơi đàng

Buồm giong, đón gió sang ngang Hải Tần

Cựa Lạch Bạng tình thân gởi gấm

Mụi Xủi tê xanh thẳm rệ lầm

Biện Sơn giống rệt cổ tầm

E khi sóng gió phân vân giữa vời

Kề Lạch Man là nơi Phà Ghép

Vọc hai hòn dúc dích bò ra

Hòn Gầm thấp thoáng không xa

Sầm Sơn nghĩ mát mấy toà ai xây?

Gió nồm thổi đằng khơi trự chặt

Phóng mắt coi phía bắc chưn trời

Lạch Trường tê chính là nơi

Heo nằm đất đỏ, bò bơi biển vàng

Màu xanh thắm chắn ngang Hòn Nẹ

Giải Cồn Đen cứa rứa mà trông

Gò Bò mãi ngắm hướng đông

Cốông Dài ngó chộ phao hồng nổi lên

Tề lạch Lác ai quen năm tháng

Hàng dương tê xanh thắm mượt mà

Nhà thờ trữa biển tréng xa

Gần cựa tránh ghé, ghé ra tránh cồn

Cồn khống Chế tiếng đồn sóng lớn

***

Lượn phải đón đăng khơi

Thái Bình cựa lạch là nơi

Diêm điền mói mặn, cá tươi, tôm vàng

Nác: nước.

Đọi: tô.

Trự chặt: Giữ chặt

Chưn trời: Chân trời.

Cứ rứa: Như thế.

Ngó chộ: Nhìn thấy.

Dương tê: Tê có nghĩa là đó.

Trữa biển: Giữa biển.

Cựa: Cửa.

Tề: Kìa.

Mói mặn: Muối mặn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét