Mấy tuần đi biểu tình phản đối khựa định cướp biển đảo của ta mà đéo hiểu sao lắm chuyện thế không biết.
Chính danh thì đéo dám công nhận đó là biểu tình mà chỉ là tụ tập:
- Trên thực tế, sáng 5.6, có một số ít người đã tự phát tụ tập, đi ngang qua Đại sứ quán Trung Quốc ở Hà Nội và Tổng Lãnh sự quán Trung Quốc ở TP.HCM để thể hiện tinh thần yêu nước - TTXVN
- Lãnh đạo, ủy viên TƯ thì "...chứ không phải chỉ có một biện pháp một số người xuống đường mà giải quyết thành công. Nếu chỉ có như thế mà thành công thì có lẽ không phải xuống đường chỉ có ngần ấy người mà có thể phải đi nhiều hơn. Và nếu chỉ có biện pháp ấy thành công thì phía họ còn xuống đường nhiều hơn chúng ta..." - Ô.Phạm Quang Nghị, UVBCT, Bí Thư Thành ủy Hà Nội.
- Ông Hồ Xuân Sơn nói rằng: “Đề nghị hai bên thực hiện nghiêm túc thỏa thuận của cấp cao hai nước, không có những việc làm gây phức tạp thêm tình hình, không để vấn đề Biển Đông ảnh hưởng đến quan hệ hai nước.” - Thứ trưởng Ngoại giao Hồ Xuân Sơn trở về từ cuộc họp 25/6 ở Bắc Kinh với tư cách Đặc phái viên của lãnh đạo cấp cao VN.
Rồi lại lề trái, lề nước ngoài:
- "Nếu như vậy thì có khác nào chính người Việt Nam tự vạch mặt mình trước toàn thế giới rằng nhân dân Việt Nam không muốn giải quyết tranh chấp bằng con đường hòa bình". - Đông A, mà thằng này là thằng đéo nào không biết!
- “Đây đều là do Phái phản động của Việt Nam gây ra”. Việt Nam cũng có phái phản động chủ yếu là tổ chức người Việt ở hải ngoại, ví dụ như Đảng Việt Tân ở Pháp. Bọn họ rất ghét Đảng Cộng sản Việt Nam hơn nữa lại khiêu khích mối quan hệ Việt – Trung.” - Nguyễn Thế Sự nguyên Trưởng khoa tiếng Trung trường Đại học Hà Nội (Thanh Xuân Hà Nội) được đăng trên báo Phượng Hoàng (Hong Kong) ngày 2/7/2011 (GS chư hầu).
Và quan trọng là Công an nhân dân:
- Chao anh D. Hnay luc 8h tối CA huyen Thanh Tri co den nha tim gap em. Ho noi chinh quyen biet viec e di bieu tinh nhieu lan roi, co bieu duong va de nghi ko nen di nua, vi se gay kho khan cho Nha nuoc. Ho bao do suc ep cua Trung quoc, nen de nghi nguoi dan ko hanh dong tu phat. - Vu Quoc Ngu
- Tôi - Nguyễn Xuân Diện, vừa gọi điện cho Em Phương - người thanh niên đọc TUYÊN CÁO TẠI NHÀ HÁT LỚN sáng 3.7.2011 vừa qua thì được biết em đang phải làm việc với công an quận Hà Đông. Đến 16h15 em Phương đã ra khỏi trụ sở công an. Phía công an yêu cầu em Phương, đúng 07h30 sáng Chủ nhật (ngày 10 tháng 07 năm 2011) có mặt tại Công an quận Hà Đông.
- Có một sinh viên thương mại vừa ra trường, mới đi làm, rất đẹp trai và khôi ngô – người đi biểu tình 3 lần, bạn này hay cầm cái lá cờ có đầu lâu xương chéo đi đầu hàng. Hôm lần 4 thì bạn bị mấy anh ém áo thường phục xông vào giựt biểu ngữ và định bắt ở chỗ gần quán ca fe Cột Cờ. Mọi người xúm lại truy vấn, hỏi mấy anh kia là ai thì mới khỏi bị bắt.
Tuy nhiên, hôm 1.7 vừa rồi, các công an phường Điện biên đã yêu cầu bạn này ra phường và hỏi han xem có theo tổ chức nào hay không (họ làm việc nghiệp vụ kém quá), bắt viết cam kết là không đi biểu tình nữa !!!
Bạn này tên là Cường. điện thoại 0982XXXXXX.
Việc này cần được các cán bộ phường Điện Biên trả lời công luận: Họ làm việc đó đúng hay sai, ai cho phép họ cấm trí thức đi biểu tình? Ai chỉ đạo họ? - Anh Ba Sàm
Mẹ kiếp, nhà mình mười đời lông dân, có mỗi lòng yêu nước để sống, đi biểu tình về lại bị này nọ thì móc cống lên mà ăn à?
Đéo hiểu còn dám yêu nước không nữa???
Thứ Sáu, 8 tháng 7, 2011
Hải trình bằng thơ P3 - "Cu Làng Cát Blog"
Mới rồi nhật trình ta mới kể ra
Bây chừ dần dà xin kể đàng vô
Đèo Ngang đất Quảng lô dô
Đi vô Đá Nhảy là nơi Lý Hoà
Thẳng dong một cạnh thẳng đà
Đi vô Động Hải ba toà nhà cao
Ở trong là ao, ở ngoài Hòn Hiền loã xoã
Xưa nay thuyền vô ra đánh cá
Đã truyền đi truyền lại câu ca:
Hòn Hiền là mẹ là cha
Ai đi tới đó cũng là bình yên
Xuôi vô ba cạnh thẳng liền
Cựa Tùng nằm đó một miền đất cao
Biển khơi sóng vỗ rì rào
Ngài khơi, kẻ lộng ra vào thảnh thơi
Mụi Nam dắm hướng mặt trời
Thừa Thiên nằm đó ai đi đủ đầy
Phủ Thừa Thuận Hoá là đây
Đồn Ông, cột thép thành xây
Trình đồn nộp lễ coi ngày mà ra
Gió Đông ba cạnh thuận đà
Đi vô một đoạn đó là Lạch Ông
Trong Lạch Ông, ngoài Vũng Chùa
Mênh mang nghe tiếng hò ơ
Ai đi vô đó ta gởi lời thơ đi cùng
Núi Hải Vân chất ngất ngàn trùng
Hòn Hành nằm đó bên trong Vụng Hàng
Trong Vụng Hàng da nằm phơi cánh
Ngoài Hòn Nghe thỏng thảnh dô ra
Ngó vô Hòn Trai, Hòn La, Hòn Lài
Bãi Hòn nằm ngoài, Cựa Đại nằm trong
Ngó quanh Cựa Đại trong ngoài
Hòn Nồm nằm đó mồ côi một mình
Tam cấp là rạn trời sinh
Bàng Thang, Cựa Xể lung linh Hiệp Hoà.
Trong Hiệp Hoà còn Chùa Liêu, Chùa Ổ
Mụi Thông Bình ló lỗ non cao…
Lâm thâm sóng vỗ rì rào
Sa Kỳ, Vụng Vịnh ta vào nghĩ ngơi
Chốn nghỉ ngơi gặp nơi phong cảnh
Lao nằm ngoài thỏng thảnh nghiêng nghiêng
Xưa nay chốn ấy đã truyền
Chộ hòn Lò Riệu ghênh thuyền cho khơi
Thảnh thơi ba ngọn thảnh thơi
Buông qua Quảng Ngãi một hơi dặm trường
Thuyền qua Quảng Ngãi mía đường
Chộ Hòn Mỹ Á Sa Hoàng nằm trong
Lạch Tân Kim Quang, Kim Bồng là đó
Chốn thanh nhàn vui thú liên hương
Ngài buôn, kẻ bán muôn phương
Ai đi qua đó dạ thường say sưa
Nào ai đi sớm về trưa
Ngó lên phía núi chợ dừa Tân Quang…
Bây chừ dần dà xin kể đàng vô
Đèo Ngang đất Quảng lô dô
Đi vô Đá Nhảy là nơi Lý Hoà
Thẳng dong một cạnh thẳng đà
Đi vô Động Hải ba toà nhà cao
Ở trong là ao, ở ngoài Hòn Hiền loã xoã
Xưa nay thuyền vô ra đánh cá
Đã truyền đi truyền lại câu ca:
Hòn Hiền là mẹ là cha
Ai đi tới đó cũng là bình yên
Xuôi vô ba cạnh thẳng liền
Cựa Tùng nằm đó một miền đất cao
Biển khơi sóng vỗ rì rào
Ngài khơi, kẻ lộng ra vào thảnh thơi
Mụi Nam dắm hướng mặt trời
Thừa Thiên nằm đó ai đi đủ đầy
Phủ Thừa Thuận Hoá là đây
Đồn Ông, cột thép thành xây
Trình đồn nộp lễ coi ngày mà ra
Gió Đông ba cạnh thuận đà
Đi vô một đoạn đó là Lạch Ông
Trong Lạch Ông, ngoài Vũng Chùa
Mênh mang nghe tiếng hò ơ
Ai đi vô đó ta gởi lời thơ đi cùng
Núi Hải Vân chất ngất ngàn trùng
Hòn Hành nằm đó bên trong Vụng Hàng
Trong Vụng Hàng da nằm phơi cánh
Ngoài Hòn Nghe thỏng thảnh dô ra
Ngó vô Hòn Trai, Hòn La, Hòn Lài
Bãi Hòn nằm ngoài, Cựa Đại nằm trong
Ngó quanh Cựa Đại trong ngoài
Hòn Nồm nằm đó mồ côi một mình
Tam cấp là rạn trời sinh
Bàng Thang, Cựa Xể lung linh Hiệp Hoà.
Trong Hiệp Hoà còn Chùa Liêu, Chùa Ổ
Mụi Thông Bình ló lỗ non cao…
Lâm thâm sóng vỗ rì rào
Sa Kỳ, Vụng Vịnh ta vào nghĩ ngơi
Chốn nghỉ ngơi gặp nơi phong cảnh
Lao nằm ngoài thỏng thảnh nghiêng nghiêng
Xưa nay chốn ấy đã truyền
Chộ hòn Lò Riệu ghênh thuyền cho khơi
Thảnh thơi ba ngọn thảnh thơi
Buông qua Quảng Ngãi một hơi dặm trường
Thuyền qua Quảng Ngãi mía đường
Chộ Hòn Mỹ Á Sa Hoàng nằm trong
Lạch Tân Kim Quang, Kim Bồng là đó
Chốn thanh nhàn vui thú liên hương
Ngài buôn, kẻ bán muôn phương
Ai đi qua đó dạ thường say sưa
Nào ai đi sớm về trưa
Ngó lên phía núi chợ dừa Tân Quang…
Hải trình biển Đông bằng thơ P2 - "Cu làng cát Blog"
Ló nằm, sáo lại trồi cao
Giăng hàng sóng ngã lao xao Lạch Lò
Buồm phảng phất lô dô thuyền tắc
Mụi Khe Gà lác đác sương đêm
Lửa thuyền đến độ muốn nhen
Vừa qua Lạch Vạn chộ lèn Hai Vai
Qua Lạch Quyên, ngước coi Hòn Ó
Lạch Nhà Bà dưới núi nằm trên
Hòn Cù kia đã gần bên
Rạn Nồi Rang đã nổi lên gập ghềnh
Thuyền chạy ngoài đã quen từ trước
Kênh Yên Gà cạn nác khó qua
Hươu nằm Núi Nứa chạy ra
Đá vanh Vũng Ngọc đàng qua ngoằn ngoèo
Vũng Ghềnh Ếêt sóng reo rõ tiếng
Ngó phía trong; Vụng Biện bắt hò
Cuốn buồm vô vịnh lên bờ
Ghe mành, thuyền giã, đón đưa quán hàng
Ngoài to nhỏ giăng hàng đắc địa
Vung bên nồi, đọi đĩa ngổn ngang
Hòn Mê thăm thẳm khơi đàng
Buồm giong, đón gió sang ngang Hải Tần
Cựa Lạch Bạng tình thân gởi gấm
Mụi Xủi tê xanh thẳm rệ lầm
Biện Sơn giống rệt cổ tầm
E khi sóng gió phân vân giữa vời
Kề Lạch Man là nơi Phà Ghép
Vọc hai hòn dúc dích bò ra
Hòn Gầm thấp thoáng không xa
Sầm Sơn nghĩ mát mấy toà ai xây?
Gió nồm thổi đằng khơi trự chặt
Phóng mắt coi phía bắc chưn trời
Lạch Trường tê chính là nơi
Heo nằm đất đỏ, bò bơi biển vàng
Màu xanh thắm chắn ngang Hòn Nẹ
Giải Cồn Đen cứa rứa mà trông
Gò Bò mãi ngắm hướng đông
Cốông Dài ngó chộ phao hồng nổi lên
Tề lạch Lác ai quen năm tháng
Hàng dương tê xanh thắm mượt mà
Nhà thờ trữa biển tréng xa
Gần cựa tránh ghé, ghé ra tránh cồn
Cồn khống Chế tiếng đồn sóng lớn
***
Lượn phải đón đăng khơi
Thái Bình cựa lạch là nơi
Diêm điền mói mặn, cá tươi, tôm vàng
Nác: nước.
Đọi: tô.
Trự chặt: Giữ chặt
Chưn trời: Chân trời.
Cứ rứa: Như thế.
Ngó chộ: Nhìn thấy.
Dương tê: Tê có nghĩa là đó.
Trữa biển: Giữa biển.
Cựa: Cửa.
Tề: Kìa.
Mói mặn: Muối mặn.
Giăng hàng sóng ngã lao xao Lạch Lò
Buồm phảng phất lô dô thuyền tắc
Mụi Khe Gà lác đác sương đêm
Lửa thuyền đến độ muốn nhen
Vừa qua Lạch Vạn chộ lèn Hai Vai
Qua Lạch Quyên, ngước coi Hòn Ó
Lạch Nhà Bà dưới núi nằm trên
Hòn Cù kia đã gần bên
Rạn Nồi Rang đã nổi lên gập ghềnh
Thuyền chạy ngoài đã quen từ trước
Kênh Yên Gà cạn nác khó qua
Hươu nằm Núi Nứa chạy ra
Đá vanh Vũng Ngọc đàng qua ngoằn ngoèo
Vũng Ghềnh Ếêt sóng reo rõ tiếng
Ngó phía trong; Vụng Biện bắt hò
Cuốn buồm vô vịnh lên bờ
Ghe mành, thuyền giã, đón đưa quán hàng
Ngoài to nhỏ giăng hàng đắc địa
Vung bên nồi, đọi đĩa ngổn ngang
Hòn Mê thăm thẳm khơi đàng
Buồm giong, đón gió sang ngang Hải Tần
Cựa Lạch Bạng tình thân gởi gấm
Mụi Xủi tê xanh thẳm rệ lầm
Biện Sơn giống rệt cổ tầm
E khi sóng gió phân vân giữa vời
Kề Lạch Man là nơi Phà Ghép
Vọc hai hòn dúc dích bò ra
Hòn Gầm thấp thoáng không xa
Sầm Sơn nghĩ mát mấy toà ai xây?
Gió nồm thổi đằng khơi trự chặt
Phóng mắt coi phía bắc chưn trời
Lạch Trường tê chính là nơi
Heo nằm đất đỏ, bò bơi biển vàng
Màu xanh thắm chắn ngang Hòn Nẹ
Giải Cồn Đen cứa rứa mà trông
Gò Bò mãi ngắm hướng đông
Cốông Dài ngó chộ phao hồng nổi lên
Tề lạch Lác ai quen năm tháng
Hàng dương tê xanh thắm mượt mà
Nhà thờ trữa biển tréng xa
Gần cựa tránh ghé, ghé ra tránh cồn
Cồn khống Chế tiếng đồn sóng lớn
***
Lượn phải đón đăng khơi
Thái Bình cựa lạch là nơi
Diêm điền mói mặn, cá tươi, tôm vàng
Nác: nước.
Đọi: tô.
Trự chặt: Giữ chặt
Chưn trời: Chân trời.
Cứ rứa: Như thế.
Ngó chộ: Nhìn thấy.
Dương tê: Tê có nghĩa là đó.
Trữa biển: Giữa biển.
Cựa: Cửa.
Tề: Kìa.
Mói mặn: Muối mặn.
Thứ Ba, 5 tháng 7, 2011
Hải trình bằng thơ - "Cu Làng Cát Blog"
Cựa lạch Roòn sóng dồn ký ức
Nơi ghe thuyền thổn thức tình quê
Những ngày xuôi ngược đi về
Lược trình ra Bắc lược kê mấy dòng
Ngó ra mù mịt hòn Ông
Ngoài sóng ngả một vùng rạn Ló
Rãy Hoành Sơn lồ lộ cao phong
Thuyền đi yên ngựa thẳng dong
Núi Ôông chộ mặt, mụi Rồng nê ra
Dáng Vụng Chùa, thân bà phơi cánh
Bóng Hòn La thấp thoáng kề bên
La Ngoài, Cỏ trửa hai bên
Mụi Ông trong bại đất liền bò ra
Chạy kênh trong vừa qua Xó Rác
Gió Nam Lào bụi cát từng cơn
Gió rọc thổi đưới Nam Sơn
Núi cao, cò thắt, lắm cơn gió lò…
Hòn Sơn Dương mịt mờ xanh biếc
Rạn Thôn Đông nối tiếp không rời
Bến chim, đảo cánh bắt mồi
Rọc Roòn ngó chộ là nơi vụng Nàng
Trong vụng Nàng có chàng vụng Áng
Nơi trú chưn ngày tháng động trời
Khi mô gió tốt êm vời
Vượt qua cựa khẩu là nơi an điềm
Cựa Lạch Sót lặng bằng trong vụng
Thuyền chạy lên đưa đúng đòn cân
Hồng Lam qua đó cũng ngưn
Nơi đây Nghệ-Tĩnh sóng dâng cũng vào
Qua Bãi Đào, rú cao Hòn Mắc
Ngó mù khơi như lạc một mình
Hòn Nồm nho nhỏ xinh xinh
Qua cống lạch Nghệ cho tinh kẻo lầm
Mé nước ngầm vàng thâm đỏ tía
Đảo Song Ngư đáo địa thuở nào.
Nơi ghe thuyền thổn thức tình quê
Những ngày xuôi ngược đi về
Lược trình ra Bắc lược kê mấy dòng
Ngó ra mù mịt hòn Ông
Ngoài sóng ngả một vùng rạn Ló
Rãy Hoành Sơn lồ lộ cao phong
Thuyền đi yên ngựa thẳng dong
Núi Ôông chộ mặt, mụi Rồng nê ra
Dáng Vụng Chùa, thân bà phơi cánh
Bóng Hòn La thấp thoáng kề bên
La Ngoài, Cỏ trửa hai bên
Mụi Ông trong bại đất liền bò ra
Chạy kênh trong vừa qua Xó Rác
Gió Nam Lào bụi cát từng cơn
Gió rọc thổi đưới Nam Sơn
Núi cao, cò thắt, lắm cơn gió lò…
Hòn Sơn Dương mịt mờ xanh biếc
Rạn Thôn Đông nối tiếp không rời
Bến chim, đảo cánh bắt mồi
Rọc Roòn ngó chộ là nơi vụng Nàng
Trong vụng Nàng có chàng vụng Áng
Nơi trú chưn ngày tháng động trời
Khi mô gió tốt êm vời
Vượt qua cựa khẩu là nơi an điềm
Cựa Lạch Sót lặng bằng trong vụng
Thuyền chạy lên đưa đúng đòn cân
Hồng Lam qua đó cũng ngưn
Nơi đây Nghệ-Tĩnh sóng dâng cũng vào
Qua Bãi Đào, rú cao Hòn Mắc
Ngó mù khơi như lạc một mình
Hòn Nồm nho nhỏ xinh xinh
Qua cống lạch Nghệ cho tinh kẻo lầm
Mé nước ngầm vàng thâm đỏ tía
Đảo Song Ngư đáo địa thuở nào.
Thứ Hai, 4 tháng 7, 2011
MỘT VIÊN SẠN CỦA CÔNG AN NHÂN DÂN
Bác Hồ dạy Công An Nhân Dân là: Đối với nhân dân phải kính trọng - lễ phép!
Sáng nay 03/07/2011, theo bước đoàn người biểu tình yêu nước, phản đối bá quyền Trung Quốc. Đoàn đi qua các phố hô vang khẩu hiệu: Hoàng Sa - Trường Sa là của Việt Nam. Nói chung cuộc biểu tình ôn hòa trên đường phố hà Nội diễn ra tốt đẹp, gây tiếng vang lớn với bạn bè quốc tế và làm trắc ẩn thêm bao triệu trái tim người Việt Nam yêu nước vì một lý do nào đó chưa thể góp mặt cùng đoàn người biểu tình hôm nay. Tôi tin, lần sau sẽ đông đảo người yêu nước xuống đường hơn nữa.
Sau khi một thanh niên đọc "Tuyên cáo về việc nhà cầm quyền Trung Quốc liên tục có những hành động gây hấn, xâm phạm nghiêm trọng chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ Việt Nam" trước của nhà hát lớn thành phố, cả đoàn hát vang những lời ca hùng tráng cà tiếp tục đi sang phố Tràng Tiền, hướng ra hồ Hoàn Kiếm.
Tôi cầm máy ảnh, muốn ghi lại những khoẳnh khắc đẹp của ngày hôm nay, thấy có một chiếc xe tải của Công An đang dừng đỗ, tôi nhảy lên thùng xe, chụp vài kiểu và sản phẩm là đây:
Một bức ảnh tương đối đầy đủ khí thế yêu nước hừng hực trong mỗi con tim!
Nhưng một điều rất đau lòng, đó là tôi vừa đưa máy ảnh lên chụp được một tấm thì anh Công An trẻ lái xe cố tình nổ máy - rồ ga - vào số làm cho chiếc xe chồm lên, tôi loạng choạng và kịp nhảy xuống khỏi thùng xe. Tuy không để lại thương tích gì về thân thể, nhưng tôi có một vết thương lòng vì cách hành sử như vậy của một chiến sĩ Công An đối với một công dân, đối với một người đã - đang đóng thuế để nuôi anh ta.
Đau lòng vì anh ta đã không thuộc lời Bác Hồ dạy!
Nhưng mà thôi, mục tiêu chính của tôi là bày tỏ lòng yêu nước hôm nay cơ mà.
Có ảnh của chiến sĩ Công An điều khiển chiếc xe đó đây:
Sáng nay 03/07/2011, theo bước đoàn người biểu tình yêu nước, phản đối bá quyền Trung Quốc. Đoàn đi qua các phố hô vang khẩu hiệu: Hoàng Sa - Trường Sa là của Việt Nam. Nói chung cuộc biểu tình ôn hòa trên đường phố hà Nội diễn ra tốt đẹp, gây tiếng vang lớn với bạn bè quốc tế và làm trắc ẩn thêm bao triệu trái tim người Việt Nam yêu nước vì một lý do nào đó chưa thể góp mặt cùng đoàn người biểu tình hôm nay. Tôi tin, lần sau sẽ đông đảo người yêu nước xuống đường hơn nữa.
Sau khi một thanh niên đọc "Tuyên cáo về việc nhà cầm quyền Trung Quốc liên tục có những hành động gây hấn, xâm phạm nghiêm trọng chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ Việt Nam" trước của nhà hát lớn thành phố, cả đoàn hát vang những lời ca hùng tráng cà tiếp tục đi sang phố Tràng Tiền, hướng ra hồ Hoàn Kiếm.
Tôi cầm máy ảnh, muốn ghi lại những khoẳnh khắc đẹp của ngày hôm nay, thấy có một chiếc xe tải của Công An đang dừng đỗ, tôi nhảy lên thùng xe, chụp vài kiểu và sản phẩm là đây:
Một bức ảnh tương đối đầy đủ khí thế yêu nước hừng hực trong mỗi con tim!
Nhưng một điều rất đau lòng, đó là tôi vừa đưa máy ảnh lên chụp được một tấm thì anh Công An trẻ lái xe cố tình nổ máy - rồ ga - vào số làm cho chiếc xe chồm lên, tôi loạng choạng và kịp nhảy xuống khỏi thùng xe. Tuy không để lại thương tích gì về thân thể, nhưng tôi có một vết thương lòng vì cách hành sử như vậy của một chiến sĩ Công An đối với một công dân, đối với một người đã - đang đóng thuế để nuôi anh ta.
Đau lòng vì anh ta đã không thuộc lời Bác Hồ dạy!
Nhưng mà thôi, mục tiêu chính của tôi là bày tỏ lòng yêu nước hôm nay cơ mà.
Có ảnh của chiến sĩ Công An điều khiển chiếc xe đó đây:
Chủ Nhật, 3 tháng 7, 2011
MƯỜI PHÚT Ở TRỤ SỞ CÔNG AN PHƯỜNG TRÀNG TIỀN, Q. HOÀN KIẾM, THÀNH PHỐ HÀ NỘI
Ngày chủ nhật 03/07/2011 lại như những ngày chủ nhật của tháng 6, một mùa hè của lòng yêu nước. Những người yêu nước từ mọi miền tổ quốc lại về với thủ đô để bày tỏ lòng yêu nước của mình, để phản đối nhà cầm quyền Trung Quốc gây hấn trên biển đông và tham vọng lấn chiếm hết hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam.
Hòa vào dòng người yêu nước có một cậu thanh niên, sau được biết tên cậu là N.
Sáng nay, đoàn người biểu tình ôn hòa đi theo tuyến Điện Biên Phủ - Phan bội Châu - Hai bà Trưng - Phan chu Trinh - tập kết trước của nhà hát lớn thành phố để nghe và đọc bản: "TUYÊN CÁO CỦA NHÂN DÂN VIỆT NAM YÊU NƯỚC GỬI NHÀ CẦM QUYỀN TRUNG QUỐC PHẢN ĐỐI HÀNH ĐỘNG XÂM PHẠM NGHIÊM TRỌNG CHỦ QUYỀN VÀ TOÀN VẸN LÃNH THỔ VIỆT NAM TRÊN BIỂN ĐÔNG"
Sau khi bản tuyên cáo đọc xong, đoàn người tiếp tục đi theo hướng Tràng Tiền để ra bờ hồ Hoàn Kiếm. Khi đoàn người vừa sang hết ngã tư Tràng Tiền - Lê thái Tổ, có thông tin là Công An đã vừa giữ người đi biểu lộ tình yêu nước. Vậy là cả đoàn khoảng 200 con người, cờ đỏ rợp trời quay lại đồn CA phường Tràng Tiền, mọi người đề nghị CA thả người vừa bắt. Vài phút, sau khi đoàn tuần hành kiên quyết hô to đề nghị của mình, cậu thanh niên đã được đưa ra cửa. Có nhiều tiếng vỗ tay!
Cậu thanh niên nói vẫn còn một người nữa, vậy là cả đoàn lại đề nghị CA thả nốt, những tiếng đề nghị được hô to. Nhưng chỉ chút thôi, cậu thanh niên xác nhận lại là chỉ mình cậu bị đề nghị đưa vào CA Phường. Cả đoàn người lại đi với lòng yêu nước của mình và lại hô vang: Hoàng Sa - Trường Sa là của Việt Nam!
Tôi lại gần cậu thanh niên vừa đi ra từ đồn CA, hỏi nhỏ cậu: Sao em vừa nói là hai người bị mời vào đồn mà lại khẳng định lại là hết rồi, khi mà mới có mình em được ra? Cậu thanh niên tên N nói, lúc em bị mấy anh CA kéo vào đồn CA Phường, em thấy có cả một người đi cùng em từ sớm, em nghĩ đó cũng là những người cùng đoàn đi tuần hành, nhưng khi em nhìn lên cửa sổ tầng hai của trụ sở CA Phường, em thấy người đó đứng nói gì đó cùng mấy anh CA khác, đến khi đó em mới nhận ra người đi cùng đó cũng là CA.
May mà em N đã nhận ra nhanh, không thì đoàn người lại cứ hô mãi đề nghị trụ sở CA Phường Tràng Tiền trả Công An cho đoàn đi biểu tình!
Hòa vào dòng người yêu nước có một cậu thanh niên, sau được biết tên cậu là N.
Sáng nay, đoàn người biểu tình ôn hòa đi theo tuyến Điện Biên Phủ - Phan bội Châu - Hai bà Trưng - Phan chu Trinh - tập kết trước của nhà hát lớn thành phố để nghe và đọc bản: "TUYÊN CÁO CỦA NHÂN DÂN VIỆT NAM YÊU NƯỚC GỬI NHÀ CẦM QUYỀN TRUNG QUỐC PHẢN ĐỐI HÀNH ĐỘNG XÂM PHẠM NGHIÊM TRỌNG CHỦ QUYỀN VÀ TOÀN VẸN LÃNH THỔ VIỆT NAM TRÊN BIỂN ĐÔNG"
Sau khi bản tuyên cáo đọc xong, đoàn người tiếp tục đi theo hướng Tràng Tiền để ra bờ hồ Hoàn Kiếm. Khi đoàn người vừa sang hết ngã tư Tràng Tiền - Lê thái Tổ, có thông tin là Công An đã vừa giữ người đi biểu lộ tình yêu nước. Vậy là cả đoàn khoảng 200 con người, cờ đỏ rợp trời quay lại đồn CA phường Tràng Tiền, mọi người đề nghị CA thả người vừa bắt. Vài phút, sau khi đoàn tuần hành kiên quyết hô to đề nghị của mình, cậu thanh niên đã được đưa ra cửa. Có nhiều tiếng vỗ tay!
Cậu thanh niên nói vẫn còn một người nữa, vậy là cả đoàn lại đề nghị CA thả nốt, những tiếng đề nghị được hô to. Nhưng chỉ chút thôi, cậu thanh niên xác nhận lại là chỉ mình cậu bị đề nghị đưa vào CA Phường. Cả đoàn người lại đi với lòng yêu nước của mình và lại hô vang: Hoàng Sa - Trường Sa là của Việt Nam!
Tôi lại gần cậu thanh niên vừa đi ra từ đồn CA, hỏi nhỏ cậu: Sao em vừa nói là hai người bị mời vào đồn mà lại khẳng định lại là hết rồi, khi mà mới có mình em được ra? Cậu thanh niên tên N nói, lúc em bị mấy anh CA kéo vào đồn CA Phường, em thấy có cả một người đi cùng em từ sớm, em nghĩ đó cũng là những người cùng đoàn đi tuần hành, nhưng khi em nhìn lên cửa sổ tầng hai của trụ sở CA Phường, em thấy người đó đứng nói gì đó cùng mấy anh CA khác, đến khi đó em mới nhận ra người đi cùng đó cũng là CA.
May mà em N đã nhận ra nhanh, không thì đoàn người lại cứ hô mãi đề nghị trụ sở CA Phường Tràng Tiền trả Công An cho đoàn đi biểu tình!
VỀ CÁCH NHÌN BIỂU TÌNH CỦA ĐÔNG A - Đỗ Minh Tuấn
Hơn mười năm trước tôi đã từng tranh luận với Đông A với tinh thần tương kính trên diễn đàn VNSA và sau này khi không còn điều kiện tham gia các diễn đàn, tôi vẫn tìm đọc anh với nhiều tâm đắc, vì anh viết sâu sắc và uyên bác, lại hay viết về mảng văn hóa phương Đông mà tôi rất quan tâm. Nhưng đọc bài viết của Đông A về các cuộc biểu tình phản đối TQ gần đây với thái độ của kẻ ngoài cuộc và cách nhìn giễu cợt, gọi đó là những cuộc “biểu tình lai rai”, tôi rất ngạc nhiên. Ngạc nhiên vì tâm cảm của một trí thức như anh trong bối cảnh đất nước lâm nguy lại thể hiện trong bài viết không như tôi nghĩ.
Thông điệp của biểu tình
Muốn nhìn ra thông điệp của một hành vi, một sự kiện, phải có cách nhìn, cách liên tưởng đúng đắn, ngang tầm. Nhiều khi, ta bị che mờ bởi những liên tưởng vô chính phủ, bất kham, vô trách nhiệm, nên không nhìn thấy những thông điệp hiển nhiên mà ai cũng thấy. Đó là trường hợp Đông A không nhìn thấy thông điệp của sự liên tục như làn sóng trong các cuộc biểu tình, vì anh bị giam trong liên tưởng về các cuộc nhậu lai rai.
Cách liên tưởng, cách ví von so sánh biểu bộ tầm nhìn, cách nhìn và tâm thế của người quan sát. Một tín đồ mộ đạo không bao giờ nhìn một vị sư ngồi thiền cả buổi như một người biểu tình ngồi. Nhưng một kẻ báng bổ, hay một kẻ mù thiêng, thiếu tri thức và cảm quan tôn giáo có thể viết về một bậc Đại sư đại loại như sau: “Cứ chiều đến là công dân đầu trọc ấy, người tù chung thân trong ngôi chùa ấy lại khoanh chân biểu tình ngồi. Ngày nào gã cũng tuyệt thực những món thịt động vật, kiên quyết chỉ ăn rau! Người ta hỏi: Thông điệp mỗi ngày của ông ta là gì? Chẳng lẽ vẫn chỉ là thông điệp bảo vệ động vật mà ai ai cũng biết!”.
Tương tự vậy, người ta có thể nhìn những cuộc tử thủ trong chiến dịch Điện Biên Phủ như cách Đông A đã nhìn, rằng hôm kia còn cả một tiểu đội, hôm qua chỉ còn hai ba mống, hôm nay còn mỗi mống, vậy mà họ vẫn hăng say tiếp tục chiến đấu! Có thông điệp gì mới trong cuộc chiến đấu lai rai ấy? Hay sự tử thủ lai rai của họ chỉ làm cho thiên hạ thấy cuộc chiến đấu ngày càng giảm quy mô?.
Với cách nhìn thế tục hóa, tầm thường hóa của người ngoài cuộc vô cảm, chắc Đông A sẽ nhìn hình ảnh người thanh niên đứng giương biểu ngữ một mình trước của LSQTQ ở TP Hồ Chí Minh như một kẻ chiến đấu lai rai, khi tất cả đã say mèm rời bàn nhậu anh ta vẫn ngồi lỳ nhậu nhẹt một mình, nốc bia và nhai chân gà rau ráu! Kẻ khác có cách nhìn tương tự, sẽ thấy đó là một anh chàng tâm thần, hay một kẻ show hàng, hay một kiểu háo danh đang muốn lập kỷ lục Guiness để thành “sao biểu tình” trên hè phố. Nhưng, đa số nhân dân mang “lương năng bình dân” lại có cách nhìn khác. Người ta không chỉ cảm động vì sự kiên trì của một cá nhân trong hoàn cảnh khó khăn bất lợi, mà hình ảnh ấy còn thức dậy những suy nghĩ và âu lo sâu sắc hơn khi thấy sức sống, sức chiến đấu của một dân tộc giống như ngọn lửa thiêng lay lắt, không biết bảo vệ nó thì có thể nó sẽ bị tắt đi để nhấn chìm tất cả trong bóng tối.
Những cuộc biểu tình phản đối Trung Quốc gây hấn vi phạm chủ quyền lãnh thổ Việt Nam vừa qua nhằm gây áp lực đòi Trung Quốc bồi thường cho Việt Nam và chấm dứt các hành động tương tự. Khi Trung Quốc chưa chấm dứt hành vi gây hấn, xâm phạm chủ quyền và chưa bồi thường cho phía Việt Nam thì nhiệm vụ của các cuộc biểu tình chưa thể nói là kết thúc. Không thể tính thông điệp của biểu tình theo từng buổi như cách nghĩ của Đông A. Thông điệp của một cuộc đấu tranh có khi được kéo dài hàng tháng, hàng năm, thậm chí hàng thập kỷ, cho đến khi mục đích đượ thực hiện. Ta có thể thấy những cuộc biểu tình chống Trung Quốc xâm lược và gây hấn vừa qua mang thông điệp rõ ràng xuyên suốt về lòng yêu nước vô bờ bến và vô điều kiện của người Việt Nam. Lòng yêu nước ấy có thể bùng lên trong bất cứ điều kiện nào, dù khắc nghiệt đến đâu, không cần đến sự tổ chức của một đảng phái nào, dù là đảng phái chính thông hay không chính thống. Nỗ lực hiện diện của lòng yêu nước ấy trong những thời khắc khó khăn éo le cả về đối nội và đối ngoại thể hiện một sức sống mãnh liệt của dân tộc Việt Nam mà những kẻ âm mưu xâm lược và nô dịch phải nhìn ra!
Trong trường hợp chính quyền nhân danh sự sáng suốt chính trị để ra công khai lệnh cấm biểu tình chống TQ hoặc ngấm ngầm dùng những biện pháp không chính danh để ngăn cản lòng yêu nước bộc trực của nhân dân thì có thể những cuộc biểu tình liên tục sẽ không thể diễn ra. Nhưng, người trí thức có lương tâm và trách nhiệm công dân vẫn phải thấy thông điệp ấy có quyền hiện diện và rất nên hiện diện. Còn như chính quyền không ra lệnh cấm mà đoán ý chính quyền để ngăn cản biểu tình bằng chữ nghĩa cao siêu bạc bẽo thì đó không phải là việc làm và cách làm của người trí thức.
Người trí thức và tâm cảm nhân dân
Cách nhìn của Đông A với cuộc biểu tình, với cách đưa ra khái niệm “biểu tình lai rai” không phải là sản phẩm đột xuất bộc lộ một thái độ cơ hội chính trị như có người quy chụp. Nó vẫn chỉ là sản phẩm ra đời tự nhiên từ tâm thế và cách nhìn quen thuộc của Đông A - anh luôn nhìn mọi sự việc từ trên nhìn xuống và luôn luôn trần tục hóa những cái thiêng liêng. Cách nhìn như thế nếu cứ lặp lại mãi có thể gọi là khinh đời, hay tầm thường hóa sự vật, hay mù thiêng, hay vô cảm với những giá trị tinh thần tinh tế, hay trần tục hóa tất cả mọi vấn đề. Với cách ấy nhìn ấy, anh đã nhìn hình ảnh Đức Phật Như Lai tọa lạc trên tòa sen và phát hiện ra Hoa sen chỉ là thứ lót đít. Một phát hiện có vẻ lật tẩy cơ chế trần gian của những cái cao siêu, nhưng chưa hẳn đã là thoát tôn giáo, vì sẽ có những tôn giáo khác sử dụng cách nhìn của anh như vũ khí cạnh tranh đức tin cùng Phật giáo. Vậy những phát hiện có vẻ như vô chính phủ, đầy tinh thần tự do trí thức của anh lại vô tình thực hiện một dấn thân tham dự vào đội ngũ của những tín đồ dị giáo hay những người chống việc chọn Quốc hoa. Trong khi đó, tôi hiểu anh muốn cao hơn thế, muốn đứng ngoài các phe phái tôn giáo, đứng ngoài các trường phái thực dụng và đứng ngoài sân chơi bổng lộc của các kiểu chính quyền để thực hiện phản biện của người trí thức.
Thật đáng tiếc khi những ứng xử văn hóa hồn nhiên trung thực của ta lại thực sự đã tiếp tay cho những kẻ ác, những kẻ hèn, những kẻ cướp nước và bán nước! Với tình cảm khinh miệt, ác cảm, người ta có thể nghĩ ra nhiều hình tượng cay độc để so sánh ví von. Nhưng giá mà những hình ảnh độc địa cay nghiệt ấy chĩa vào những kẻ thù của dân tộc, những tội đồ của nhân dân thì giá trị văn hóa nhân văn của nó tăng lên gấp bội!
Đông A thân mến! Để anh hiện diện đúng là anh với tư cách người trí thức có lương tâm, thiết nghĩ, anh hãy cảnh giác với sự bất kham của trí tuệ, đừng để nó sổng chuồng trở thành hàng mã trí tuệ trên ban thờ của các thầy cúng Trung Hoa.
Anh hãy lắng nghe tiếng nói thẳm sâu của lòng mình, để giữa những ồn ào láo nháo của bao nhiêu thứ tình cảm hỉ nộ ái ố khác nhau, nâng dậy những tình cảm cao quý thiêng liêng, giao cho nó cai quản, điều hành vốn tri thức uyên bác và trí tuệ sắc sảo của mình. Khi ấy, trong mắt anh, cái đầu của một người cha công kênh đứa con thơ đi biểu tình không phải là thứ “lót đít cho tuổi mẫu giáo”, hay đẩy xa hơn có thể là “cái bô của nhà trẻ đựng lòng yêu nước của đám trẻ con” như những kẻ bị mù thiêng, hay bị những tình cảm nô lệ thấp hèn chi phối tâm trí có thể nghĩ. Trái lại, những tình cảm thiêng liêng thường trực trong tâm thế sẽ khiến anh cảm động rưng rưng trước hình ảnh người cha công kênh đứa con đi biểu tình. Anh sẽ thấy day dứt, sao đất nước Việt Nam, con người Việt Nam lại bất hạnh làm vậy? Sao để chống trả với cái bất hạnh ngàn đời ấy lại chỉ có một đám người nhỏ bé, mỗi ngày một ít đi thế kia? Sao những đứa bé tuổi mẫu giáo kia không được sống hồn nhiên ngây thơ trong hòa bình, độc lập, không đủ niềm tin để ngủ ngon trong lời hứa của các kiểu bảo mẫu, các thứ mẹ mìn, mà đã phải sớm cầm trong tay biểu ngữ để tự mình chiến đấu bảo vệ chính số phận mình, cho chính tương lai tự do độc lập của mình?
Càng nghĩ, ta càng thấy rưng rưng. Không giống như sau khi xem phim Ozu ta rưng rưng trước hình ảnh một cái lá vàng hay một chiếc cốc thủy tinh lửng lơ xuất hiện ở cuối phim, cái rưng rưng triết học trước hư vô, trước sự tan biến của bao nhiêu ý nghĩa. Cái rưng rưng của ta trước số phận ngư dân, trước vận mệnh dân tộc dâng lên từ mênh mông trời biển và thăm thẳm cõi đời. Những chiến sỹ Cảm tử quân ở Thủ đô Hà Nội năm xưa cũng chỉ từ chút rưng rưng như thế mà ôm bom ba càng lao vào xe tăng địch. Chàng trai trẻ một mình đứng chôn chân giơ biểu ngữ cả buổi trước Lãnh sự quán TQ mà không sợ hãi những đàn ruồi trí tuệ vo ve với những liên tưởng cay độc cũng chỉ vì chút rưng rưng như thế. Vì em vững tin rằng hình ảnh của mình đã được bắt rễ vào những giá trị ngàn đời trong tâm cảm nhân dân.
Nếu người trí thức không cộng thông với tâm cảm của nhân dân thì những tri thức của anh ta và trí tuệ sắc sảo của anh ta rất dễ trở thành quỷ dữ.
Hà Nội, 2-7-2011.
*Bài viết do Nhà thơ, Đạo diễn điện ảnh Đỗ Minh Tuấn gửi đến NXD-Blog.
Thông điệp của biểu tình
Muốn nhìn ra thông điệp của một hành vi, một sự kiện, phải có cách nhìn, cách liên tưởng đúng đắn, ngang tầm. Nhiều khi, ta bị che mờ bởi những liên tưởng vô chính phủ, bất kham, vô trách nhiệm, nên không nhìn thấy những thông điệp hiển nhiên mà ai cũng thấy. Đó là trường hợp Đông A không nhìn thấy thông điệp của sự liên tục như làn sóng trong các cuộc biểu tình, vì anh bị giam trong liên tưởng về các cuộc nhậu lai rai.
Cách liên tưởng, cách ví von so sánh biểu bộ tầm nhìn, cách nhìn và tâm thế của người quan sát. Một tín đồ mộ đạo không bao giờ nhìn một vị sư ngồi thiền cả buổi như một người biểu tình ngồi. Nhưng một kẻ báng bổ, hay một kẻ mù thiêng, thiếu tri thức và cảm quan tôn giáo có thể viết về một bậc Đại sư đại loại như sau: “Cứ chiều đến là công dân đầu trọc ấy, người tù chung thân trong ngôi chùa ấy lại khoanh chân biểu tình ngồi. Ngày nào gã cũng tuyệt thực những món thịt động vật, kiên quyết chỉ ăn rau! Người ta hỏi: Thông điệp mỗi ngày của ông ta là gì? Chẳng lẽ vẫn chỉ là thông điệp bảo vệ động vật mà ai ai cũng biết!”.
Tương tự vậy, người ta có thể nhìn những cuộc tử thủ trong chiến dịch Điện Biên Phủ như cách Đông A đã nhìn, rằng hôm kia còn cả một tiểu đội, hôm qua chỉ còn hai ba mống, hôm nay còn mỗi mống, vậy mà họ vẫn hăng say tiếp tục chiến đấu! Có thông điệp gì mới trong cuộc chiến đấu lai rai ấy? Hay sự tử thủ lai rai của họ chỉ làm cho thiên hạ thấy cuộc chiến đấu ngày càng giảm quy mô?.
Với cách nhìn thế tục hóa, tầm thường hóa của người ngoài cuộc vô cảm, chắc Đông A sẽ nhìn hình ảnh người thanh niên đứng giương biểu ngữ một mình trước của LSQTQ ở TP Hồ Chí Minh như một kẻ chiến đấu lai rai, khi tất cả đã say mèm rời bàn nhậu anh ta vẫn ngồi lỳ nhậu nhẹt một mình, nốc bia và nhai chân gà rau ráu! Kẻ khác có cách nhìn tương tự, sẽ thấy đó là một anh chàng tâm thần, hay một kẻ show hàng, hay một kiểu háo danh đang muốn lập kỷ lục Guiness để thành “sao biểu tình” trên hè phố. Nhưng, đa số nhân dân mang “lương năng bình dân” lại có cách nhìn khác. Người ta không chỉ cảm động vì sự kiên trì của một cá nhân trong hoàn cảnh khó khăn bất lợi, mà hình ảnh ấy còn thức dậy những suy nghĩ và âu lo sâu sắc hơn khi thấy sức sống, sức chiến đấu của một dân tộc giống như ngọn lửa thiêng lay lắt, không biết bảo vệ nó thì có thể nó sẽ bị tắt đi để nhấn chìm tất cả trong bóng tối.
Những cuộc biểu tình phản đối Trung Quốc gây hấn vi phạm chủ quyền lãnh thổ Việt Nam vừa qua nhằm gây áp lực đòi Trung Quốc bồi thường cho Việt Nam và chấm dứt các hành động tương tự. Khi Trung Quốc chưa chấm dứt hành vi gây hấn, xâm phạm chủ quyền và chưa bồi thường cho phía Việt Nam thì nhiệm vụ của các cuộc biểu tình chưa thể nói là kết thúc. Không thể tính thông điệp của biểu tình theo từng buổi như cách nghĩ của Đông A. Thông điệp của một cuộc đấu tranh có khi được kéo dài hàng tháng, hàng năm, thậm chí hàng thập kỷ, cho đến khi mục đích đượ thực hiện. Ta có thể thấy những cuộc biểu tình chống Trung Quốc xâm lược và gây hấn vừa qua mang thông điệp rõ ràng xuyên suốt về lòng yêu nước vô bờ bến và vô điều kiện của người Việt Nam. Lòng yêu nước ấy có thể bùng lên trong bất cứ điều kiện nào, dù khắc nghiệt đến đâu, không cần đến sự tổ chức của một đảng phái nào, dù là đảng phái chính thông hay không chính thống. Nỗ lực hiện diện của lòng yêu nước ấy trong những thời khắc khó khăn éo le cả về đối nội và đối ngoại thể hiện một sức sống mãnh liệt của dân tộc Việt Nam mà những kẻ âm mưu xâm lược và nô dịch phải nhìn ra!
Trong trường hợp chính quyền nhân danh sự sáng suốt chính trị để ra công khai lệnh cấm biểu tình chống TQ hoặc ngấm ngầm dùng những biện pháp không chính danh để ngăn cản lòng yêu nước bộc trực của nhân dân thì có thể những cuộc biểu tình liên tục sẽ không thể diễn ra. Nhưng, người trí thức có lương tâm và trách nhiệm công dân vẫn phải thấy thông điệp ấy có quyền hiện diện và rất nên hiện diện. Còn như chính quyền không ra lệnh cấm mà đoán ý chính quyền để ngăn cản biểu tình bằng chữ nghĩa cao siêu bạc bẽo thì đó không phải là việc làm và cách làm của người trí thức.
Người trí thức và tâm cảm nhân dân
Cách nhìn của Đông A với cuộc biểu tình, với cách đưa ra khái niệm “biểu tình lai rai” không phải là sản phẩm đột xuất bộc lộ một thái độ cơ hội chính trị như có người quy chụp. Nó vẫn chỉ là sản phẩm ra đời tự nhiên từ tâm thế và cách nhìn quen thuộc của Đông A - anh luôn nhìn mọi sự việc từ trên nhìn xuống và luôn luôn trần tục hóa những cái thiêng liêng. Cách nhìn như thế nếu cứ lặp lại mãi có thể gọi là khinh đời, hay tầm thường hóa sự vật, hay mù thiêng, hay vô cảm với những giá trị tinh thần tinh tế, hay trần tục hóa tất cả mọi vấn đề. Với cách ấy nhìn ấy, anh đã nhìn hình ảnh Đức Phật Như Lai tọa lạc trên tòa sen và phát hiện ra Hoa sen chỉ là thứ lót đít. Một phát hiện có vẻ lật tẩy cơ chế trần gian của những cái cao siêu, nhưng chưa hẳn đã là thoát tôn giáo, vì sẽ có những tôn giáo khác sử dụng cách nhìn của anh như vũ khí cạnh tranh đức tin cùng Phật giáo. Vậy những phát hiện có vẻ như vô chính phủ, đầy tinh thần tự do trí thức của anh lại vô tình thực hiện một dấn thân tham dự vào đội ngũ của những tín đồ dị giáo hay những người chống việc chọn Quốc hoa. Trong khi đó, tôi hiểu anh muốn cao hơn thế, muốn đứng ngoài các phe phái tôn giáo, đứng ngoài các trường phái thực dụng và đứng ngoài sân chơi bổng lộc của các kiểu chính quyền để thực hiện phản biện của người trí thức.
Thật đáng tiếc khi những ứng xử văn hóa hồn nhiên trung thực của ta lại thực sự đã tiếp tay cho những kẻ ác, những kẻ hèn, những kẻ cướp nước và bán nước! Với tình cảm khinh miệt, ác cảm, người ta có thể nghĩ ra nhiều hình tượng cay độc để so sánh ví von. Nhưng giá mà những hình ảnh độc địa cay nghiệt ấy chĩa vào những kẻ thù của dân tộc, những tội đồ của nhân dân thì giá trị văn hóa nhân văn của nó tăng lên gấp bội!
Đông A thân mến! Để anh hiện diện đúng là anh với tư cách người trí thức có lương tâm, thiết nghĩ, anh hãy cảnh giác với sự bất kham của trí tuệ, đừng để nó sổng chuồng trở thành hàng mã trí tuệ trên ban thờ của các thầy cúng Trung Hoa.
Anh hãy lắng nghe tiếng nói thẳm sâu của lòng mình, để giữa những ồn ào láo nháo của bao nhiêu thứ tình cảm hỉ nộ ái ố khác nhau, nâng dậy những tình cảm cao quý thiêng liêng, giao cho nó cai quản, điều hành vốn tri thức uyên bác và trí tuệ sắc sảo của mình. Khi ấy, trong mắt anh, cái đầu của một người cha công kênh đứa con thơ đi biểu tình không phải là thứ “lót đít cho tuổi mẫu giáo”, hay đẩy xa hơn có thể là “cái bô của nhà trẻ đựng lòng yêu nước của đám trẻ con” như những kẻ bị mù thiêng, hay bị những tình cảm nô lệ thấp hèn chi phối tâm trí có thể nghĩ. Trái lại, những tình cảm thiêng liêng thường trực trong tâm thế sẽ khiến anh cảm động rưng rưng trước hình ảnh người cha công kênh đứa con đi biểu tình. Anh sẽ thấy day dứt, sao đất nước Việt Nam, con người Việt Nam lại bất hạnh làm vậy? Sao để chống trả với cái bất hạnh ngàn đời ấy lại chỉ có một đám người nhỏ bé, mỗi ngày một ít đi thế kia? Sao những đứa bé tuổi mẫu giáo kia không được sống hồn nhiên ngây thơ trong hòa bình, độc lập, không đủ niềm tin để ngủ ngon trong lời hứa của các kiểu bảo mẫu, các thứ mẹ mìn, mà đã phải sớm cầm trong tay biểu ngữ để tự mình chiến đấu bảo vệ chính số phận mình, cho chính tương lai tự do độc lập của mình?
Càng nghĩ, ta càng thấy rưng rưng. Không giống như sau khi xem phim Ozu ta rưng rưng trước hình ảnh một cái lá vàng hay một chiếc cốc thủy tinh lửng lơ xuất hiện ở cuối phim, cái rưng rưng triết học trước hư vô, trước sự tan biến của bao nhiêu ý nghĩa. Cái rưng rưng của ta trước số phận ngư dân, trước vận mệnh dân tộc dâng lên từ mênh mông trời biển và thăm thẳm cõi đời. Những chiến sỹ Cảm tử quân ở Thủ đô Hà Nội năm xưa cũng chỉ từ chút rưng rưng như thế mà ôm bom ba càng lao vào xe tăng địch. Chàng trai trẻ một mình đứng chôn chân giơ biểu ngữ cả buổi trước Lãnh sự quán TQ mà không sợ hãi những đàn ruồi trí tuệ vo ve với những liên tưởng cay độc cũng chỉ vì chút rưng rưng như thế. Vì em vững tin rằng hình ảnh của mình đã được bắt rễ vào những giá trị ngàn đời trong tâm cảm nhân dân.
Nếu người trí thức không cộng thông với tâm cảm của nhân dân thì những tri thức của anh ta và trí tuệ sắc sảo của anh ta rất dễ trở thành quỷ dữ.
Hà Nội, 2-7-2011.
*Bài viết do Nhà thơ, Đạo diễn điện ảnh Đỗ Minh Tuấn gửi đến NXD-Blog.