Thứ Sáu, 2 tháng 9, 2011

TUYÊN NGÔN ĐỘC LẬP NƯỚC VIỆT NAM DÂN CHỦ CỘNG HÒA


Hỡi đồng bào cả nước!

Tất cả mọi người đều sinh ra có quyền bình đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc.

Lời bất hủ ấy ở trong bản Tuyên ngôn độc lập năm 1776 của nước Mỹ. Suy rộng ra, câu ấy có ý nghĩa là: tất cả các dân tộc trên thế giới đều sinh ra bình đẳng; dân tộc nào cũng có quyền sống, quyền sung sướng và quyền tự do.

Bản Tuyên ngôn nhân quyền và dân quyền của Cách mạng Pháp năm 1791 cũng nói: Người ta sinh ra tự do và bình đẳng về quyền lợi, và phải luôn luôn được tự do và bình đẳng về quyền lợi.

Đó là những lẽ phải không ai chối cãi được.

...........................

Nước Việt Nam có quyền hưởng tự do và độc lập, và sự thật đã thành một nước tự do, độc lập. Toàn thể dân tộc Việt Nam quyết đem tất cả tinh thần và lực lượng, tính mạng và của cải để giữ vững quyền tự do, độc lập ấy.

Nguồn: http://www.cpv.org.vn/

TỘI ÁC BỘC PHÁT: Không thể coi là hiện tượng đơn lẻ! - Bút Lông

Thông tin bắt được Lê Văn Luyện, thủ phạm gây ra vụ thảm sát gần hết một gia đình tại tiệm vàng Ngọc Bích (Bắc Giang), đã làm (nao) lòng hàng triệu người đang ngày đêm đón đợi giờ phút thủ phạm bị lôi ra ánh sáng. Trong hàng trăm phản hồi của người đọc về những thông tin cập nhật trên báo có không ít ý kiến bàn tới những cách thức trừng trị sao cho tên cướp sát nhân kia đau đớn nhất, chứng tỏ sự căm phẫn của người dân với tội ác đã vượt lằn ranh thông thường.

Nhưng khi lòng hận thù nguôi ngoai, những khối óc tỉnh táo không thể không nhìn nhận về một hiện tượng xã hội bắt đầu bộc phát: tội ác ghê rợn từ những tội phạm không chuyên nghiệp!

Bởi ngay buổi sáng hôm 30-8 cũng lại xảy ra một vụ án thương tâm không kém: Nguyễn Văn Quân, một kẻ làm thuê đã quay trở lại nhà chủ ở Bình Dương để trộm cắp, nhưng khi bị phát giác lại ra tay giết chết cô chủ và đứa nhỏ hai tuổi với cách thức hết sức tàn bạo. Giống như vụ cướp ở tiệm vàng Bắc Giang, kẻ giết người nghiệp dư này vẫn bình tĩnh cởi bỏ chiếc áo dính máu lại hiện trường, đi rửa tay chân cho hết dấu vết rồi vào phòng ngủ lục lọi tủ để lấy tài sản. Trong lúc đó y mới bị phát giác và bị bắt.

Hai vụ việc xảy ra ở hai miền khác nhau, nhưng lại giống nhau ở chỗ xảy ra cùng thời điểm, thủ phạm cùng không phải là tội phạm chuyên nghiệp, và đều ít nhiều quen biết gia đình nạn nhân. Có thể có những quan điểm khác, song những điểm chung nói trên xảy ra trong bối cảnh đời sống xã hội đang xáo trộn bởi giá cả tăng cao, tệ nạn xã hội hoành hành, lao động nông thôn mất nghề, mất ruộng phải phiêu bạt xứ người kiếm sống, đòi hỏi các chuyên gia tâm lý, các nhà nghiên cứu tội phạm phải thực sự vào cuộc.

Công việc sắp tới của cơ quan điều tra là thu thập đủ chứng cứ để đưa những kẻ thủ ác này ra tòa nhận hình phạt, song ngay từ bây giờ các cơ quan chức năng phải đặt ra yêu cầu khảo sát, nghiên cứu về đề tài đang nóng này. Trong đó mối liên hệ giữa các nguyên nhân khách quan, chủ quan với môi trường xã hội ra sao cần được làm rõ để có khuyến nghị, đề xuất kịp thời, bởi mỗi khi kinh tế chao đảo có hàng trăm người giàu lên nhưng lại có hàng chục vạn người nghèo đi…

Không thể xem những tội ác bộc phát như thế là hiện tượng đơn lẻ.

=======
PS: Từ (nao) lòng là do chủ Blog thay.

Thứ Năm, 1 tháng 9, 2011

BÀI THƠ KHÔNG THỂ ĐẶT TÊN

Bài thơ do một bạn sưu tầm và tặng trên phần comment, tôi xin đăng thành entry này!

Biết trái tim chẳng có tội gì đâu
Khi anh không thể yêu em hơn nữa
Biết chuyện chúng mình rồi sẽ thành tan vỡ
Vẫn bất ngờ, vẫn tiếc nuối, ngẩn ngơ ...

Chẳng muốn tin đâu anh đã dối lừa
Tình yêu cả tin em trao anh nồng cháy
Chẳng muốn tiếc về thời nông nổi ấy
Em bồi hồi, em vội vã, em yêu ...

Hãy tha thứ nghe anh có biết bao điều
Em không thể và chúng mình ... không thể
Sao hôm - Sao mai cách xa đến thế
Câu thơ này có tới được cùng anh

Có ích gì đâu biển cứ mãi biếc xanh
Em mãi yêu anh một tình yêu ... không thể
Nắng quái chiều đang tìm về chốn ngủ
Em bé nhỏ tội tình biết trú ngụ về đâu.

Thứ Tư, 31 tháng 8, 2011

TỰ HÁT

Xuân Quỳnh

Chẳng dại gì em ước nó bằng vàng
Trái tim em anh đã từng biết đấy
Anh là người coi thường của cải
Nên nếu cần anh bán nó đi ngay.

Em cũng không mong nó giống mặt trời
Vì sẽ tắt khi bóng chiều đổ xuống
Lại mình anh với đêm dài câm lặng
Mà lòng anh xa cách với lòng em.

Em trở về đúng nghĩa trái tim
Biết làm sống những hồng cầu đã chết
Biết lấy lại những gì đã mất
Biết rút gần khoảng cách của yêu tin.

Em trở về đúng nghĩa trái-tim-em
Biết khao khát những điều anh mơ ước
Biết xúc động qua nhiều nhận thức
Biết yêu anh và biết được anh yêu.

Mùa thu nay sao bão mưa nhiều
Những cửa sổ con tàu chẳng đóng
Dải đồng hoang và đại ngàn tối sẫm
Em lạc loài giữa sâu thẳm rừng anh.

Em lo âu trước xa tắp đường mình
Trái tim đập những điều không thể nói
Trái tim đập cồn cào cơn đói
Ngọn lửa nào le lói giữa cô đơn.

Em trở về đúng nghĩa trái-tim-em
Là máu thịt, đời thường ai chẳng có
Vẫn ngừng đập lúc cuộc đời không còn nữa
Nhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi.,.

TIN BUỐN

Bà cố ngoại của tôi đã từ trần hưởng thọ 90 tuổi!

Chủ Nhật, 28 tháng 8, 2011

SEN MUỘN - LAN TRÁI MÙA

Thu đã sang lâu rồi, trời Hà Nội nắng vẫn còn gay gắt vài cơn cuối và gắt cho một cơn bão đang tiến vào bờ từ biển Đông.
Đi loanh quanh, qua Đầm Sen Nhật Tân, chỉ còn lại xác sơ những lá ngả vàng và cuộng sen khẳng khiu. Một buổi chiều của Đầm Sen!

Sót lại đâu đó vẫn còn vài bông, phải tinh mắt, nhưng không mất đi sắc hồng Cánh Sen kiêu hãnh.

Và e ấp lần sau cánh lá!

Lấn cả Hồ Tây, sen lan ra mạnh mẽ.

Đầm Trị bây giờ mới bắt đầu lên búp non, chưa muốn rời xa mùa thu, vài tuần nữa lại rực rỡ thêm một lần!

Sen đã thành quả, thành hoa, thành hạt theo những gánh hoa trên phố.





Cây lan Hoàng Hậu cũng cố kéo dài thêm mùa thu Hà Nội