Nguồn: nguyentuongthuy.wordpress.com
Đào Tiến Thi
Thưa các cô bác, các anh chị em và các bạn!
|
Dạo mát! |
Tháng 6 năm 2011, sau hai hành động cắt cáp tàu thăm dò dầu khí của Việt Nam, cả nước ta đã dấy lên làn sóng phẫn nộ đối với nhà cầm quyền Trung Hoa Cộng sản (gọi tắt là Trung Cộng) mà biểu hiện rõ nhất là một bộ phận nhỏ nhân dân, trong đó có tôi, đã xuống đường biểu tình ở hai thành phố lớn là Sài Gòn và Hà Nội. Tuy nhiên những người đang cầm quyền tại hai thành phố này (đại diện cho Đảng và Nhà nước ở hai địa phương quan trọng nhất nước) đã không đồng tình với nhân dân, trái lại, tiến hành vận động, ngăn cản, bắt bớ, giải tán bằng vũ lực. Trên lĩnh vực truyền thông, họ dựng chuyện để vu cáo, bôi nhọ người biểu tình. Bao nhiêu người tham gia biểu tình đã là nạn nhân của của chính sách đó. Người bị gây khó dễ nơi cơ quan, đơn vị, người mất việc, người mất chỗ ở, thậm chí có người bị cưỡng ép vào trại cải tạo với lý do “gây rối trật tự công cộng”.
Riêng cá nhân tôi, sau khi có thông báo cấm biểu tình của UBND thành phố Hà Nội (18-8-2011), mặc dù biết đó là một quyết định sai trái (trái pháp luật, trái đạo lý, trái tinh thần yêu nước của người Việt Nam mỗi khi Tổ quốc bị xâm lăng), tôi vẫn tuyên bố với những cán bộ đến vận động tôi, rằng tôi tạm chấp hành với điều kiện Đảng và Nhà nước “đấu tranh bằng phương pháp hòa bình” có hiệu quả, khiến cho nhà cầm quyền Trung Cộng phải ngừng những hành động leo thang xâm lược.