Hà Nội ngày 15 tháng 9 năm 2012
Kính gửi Ông chủ tịch Ủy ban nhân dân Phường Dịch Vọng.
Tôi là Đặng Hạ, là bố đẻ của đối tượng Đặng Bích Phượng, người vừa có quyết định phải chịu sự giáo dục tại phường do ông quản lý.
Thưa ông, thoạt đầu khi biết tin UBND phường có quyết định áp dụng biện pháp giáo dục với con mình, tuy chưa nhìn thấy măt mũi quyết định này ra sao, nhưng cả đêm qua, một người cha đã sống đến 90 năm tuổi đời như tôi, lần đầu tiên mất ngủ vì cảm thấy hổ thẹn khi đã không giáo dục nổi con, khiến chính quyền phường phải đứng ra giáo dục thay tôi.
Con gái tôi tuy đã năm mươi ba tuổi, đã ở cái tuổi tri thiên mệnh, nghĩa là ở tuổi đã biết được mệnh giời, nhưng bấy lâu nay con gái vẫn sống cùng tôi. Nếu tôi không đau ốm bệnh tật, hẳn tôi đã có thể đại diện cho gia đình ra họp tại phường theo lời mời, để biết được con gái mình ở tuổi này, còn thiếu giáo dục như thế nào.
Làm cha sao không hiểu tính con? Những gì con tôi làm đều kể cho tôi nghe, không phải bênh con, nhưng tôi tin con tôi là người trung thực. Con tôi là người sống thế nào, có bà con chòm xóm biết.
Khi tôi tỏ ra lo lắng, con tôi từng hỏi tôi một câu thế này:
- Tại sao ngày xưa bố đi làm cách mạng?
- Tôi trả lời: vì phát xít Nhật tàn ác với dân mình quá!