Thứ Ba, 16 tháng 4, 2013

VIẾT CHO CON NGÀY ĐẦU BIẾT YÊU

Ảnh mẹ và con gái (internet)
Nguồn: Hai Lúa Blog

Ngày đầu tiên khi con bước vào yêu
Là ngày mặt trời sẽ chẳng bao giờ tắt
Dù bóng tối hiển hiện ra trước mặt
Ánh sáng trong tim vẫn đủ để soi đường
Con lạc vào giữa chốn yêu thương
Nơi hương hoa có mùi thơm ngào ngạt
Nơi dòng sông có thể ngân tiếng hát
Đủ mượt mà che lấp đám rong rêu.
Biết nói gì đây cho con hiểu một điều
Tình yêu ấy dễ làm ta mù quáng
Những ảo ảnh về bình minh ló rạng
Sẽ vỡ tan tành khi con lỡ chạm tay.
Gió đầu mùa, dù là gió heo may
Cũng dễ làm say những chùm hoa mới chớm
Đôi hài nhung mẹ mua, con vừa ướm
Chưa thể chở che cho da thịt non mềm.Mọi lời khuyên sẽ rất dễ vô duyên
Con bao biện “vì tình yêu có thật”
Con đường đó, mẹ vấp nhiều chua chát
Đủ làm dưa để sát muối hồn con.
Mẹ nhìn con bước qua những lối mòn
Nơi mẹ nồng nàn, thưở đôi mươi tươi trẻ
Chỉ mong con được vuông tròn vui vẻ
Với hương đầu đời khi con sẽ trải qua.
Con cười duyên, yểu điệu kiêu sa
Rồi tròn mắt trước gương, soi mình trong ấy
Thôi cứ yêu đi, cứ hồn nhiên như vậy
Đời người ta sẽ có được mấy lần?
Con đường này in những gót chân
Của mẹ một thời và của con một thưở
Cảm xúc lạ lùng sẽ làm con bỡ ngỡ
Dù xước đau….thì hãy cố vượt qua.
Rồi mai này con sẽ lớn khôn ra
Sẽ tự hiểu những điều…. như mẹ hiểu
Cái giá của thời gian cho những gì kỳ diệu
Dù trải qua cũng khó thốt thành lời
Một thời của con, một thời tuổi hai mươi
Là hành trang con cất vào ngăn tủ
Nhưng con sẽ nhận ra vẫn là chưa đủ
Để dạy con mình khi mới bắt đầu yêu.
Cứ yêu đi và cứ yêu thật nhiều
Mẹ vẫn ngồi đây, nguyện làm nơi trú ẩn
Khi tình yêu không còn là bất tận
Hãy quay về cùng với mẹ nghe con.
Hai Lúa
12/04/2013

1 nhận xét:

  1. Tặng chủ blog bài này nữa nhé!
    Viết cho ngày con bắt đầu yêu

    Lần đầu tiên con bước vào yêu
    Mẹ muốn kể con nghe về mối tình đầu của mẹ
    Về một người đàn ông và những gì anh ta chia sẻ
    Cho con làm hành trang...

    Dù con yêu không giống mẹ ngày xưa
    Nhưng nỗi dại khờ thì không khác
    Nhìn nụ cười con, mẹ biết mình bất lực
    Chẳng có bài học nào cho kẻ đang yêu
    Trên con đường màu xanh
    Những người đàn ông chập chờn ẩn hiện
    Chỉ mong con nhận ra đầy nguy hiểm
    Rất nhiều hố sâu cạm bẫy trên đường...

    Cũng có thể những kinh nghiệm sẽ lớn theo con
    Khi đã xếp đầy ngăn những ký ức tình yêu tan vỡ
    Mẹ chỉ sợ trong ngăn kéo ấy
    Mảnh vỡ tình yêu sẽ cứa nát tâm hồn
    Có thể khi yêu ta chết được cho người
    Vũ trụ tập trung vào anh ta hết
    Tới một ngày ánh hào quang lịm tắt
    Con mới nhận ra mình đã lỡ lầm...

    Biết nói gì với con dù trải nghiệm nhiều lần
    Mẹ mới nhận ra đàn ông đều thế cả
    Mới nhận ra tình yêu mong manh quá
    Mẹ chỉ còn nỗi trống rỗng bình yên...

    Tất nhiên rồi nắng vàng buổi đầu tiên
    Mẹ vẫn biết nó đẹp và hư ảo
    Chỉ mong con chuẩn bị thêm khăn áo
    Sợ mùa đông lạnh lẽo đến bến đời
    Con tự mình làm ấm nỗi đơn côi
    Để đi qua những niềm đau vô nghĩa...
    Cứ yêu đi và thật lòng con nhé...
    (st)

    Trả lờiXóa