Thứ Sáu, 11 tháng 10, 2013

Đôi lời về chương trình Háng Đề Sủa

Việt Nam quê hương tôi, đất nước tươi đẹp hiền hòa nằm bên bờ biển Đông. Trên sách vở vẫn còn ghi rõ, quê hương tôi rừng vàng biển bạc, đồng ruộng phì nhiêu con người tảo tần thân thiện.
Từ khi thơ ấu tôi luôn nghe và biết như vậy. Khi đã trưởng thành, cũng có những may mắn đến với tôi để tôi đã được đi nhiều nơi. Mỗi vùng đất tôi đã đến, tôi thường sống cùng với người dân nơi đây như người trong một nhà, và tôi đã cảm nhận được nhiều điều mà sách vở không đi hết được những ngóc ngách của khó khăn trong cuộc sống tại các vùng miền xa xôi, nơi biên giới - hải đảo.
Tôi đã thấy những em thơ thiếu quần áo mặc đến trường trong mùa đông giá rét trên những đỉnh núi cao 1.600 đến 1.800m trên mực nước biển.
Tôi đã thấy những cô bé cậu bé học trò phải lội suối, đu mảng tới trường.
Tôi đã thấy những lớp học mà thầy trò dạy học con chữ chỉ là một cái lám trống huơ trống hoác, gió và nắng tha hồ nhảy nhót đùa vui cùng các em.
Tôi đã gặp những thầy cô giáo mà tôi gọi đó là những "Anh hùng", bởi họ đã lăn lộn gần hết cuộc đời dạy học cho các em thơ trên những bản làng xa xôi hẻo lánh và đói nghèo mọi mặt. Chỉ để đi được đến lớp thôi cũng đã có cô giáo trượt ngã bởi con đường gian khổ đến trụy thai đứa con mà cô hằng mong ước!
Tôi đã thấy những cây cầu treo qua suối, chỉ vài tháng trước thôi vẫn đón đưa các em tới trường, mà lần sau tôi đi qua đã gẫy sập tự bao giờ.
Và tôi đã thấy những ngọn núi mà tôi tự đặt tên là "Núi Ông sư" bởi nó trọc lóc không một gốc cây ngọn cỏ bởi những công trình thủy điện và nạn chặt phá rừng đầu nguồn.
Và biết bao điều muốn kể ra đây.
Tôi đã đi qua bao bản làng, những cái tên thật nên thơ như La Pán Tẩn, Lao Chải, Nậm Khắt, Suối Giàng, Y Tý, Mồ Sì San, Pha Mu, Tà Mung, Nà é, Đồng Nghê, Háng Đồng, Yên Thành,... nhiều lắm không thể kể hết. Nhưng không thể vì cái tên thơ mộng ấy mà vơi đi những khó khăn - gian khó của người dân và nhất là các em thơ đang tuổi đến trường.
Tôi và một nhà tài trợ chính thức đang có kể hoạch kêu gọi mọi tấm lòng nhân ái cùng chung tay với nhóm thiện nguyện "NO-U và những người bạn" xây dựng cho các em thơ và thày cô giáo tại điểm trường Háng Đề Sủa thuộc trường tiểu học Xéo Dì Hồ - xã Lao Chải - huyện Mù Cang Chải một cây cầu nhỏ (đường tràn) qua suối và một lớp học hai gian để các em thơ nơi đây bớt đi phần nào gian khó cũng như các thầy cô và người Dân nơi đây thấy được sự ấm áp của nghĩa tình Đồng Bào của chúng ta.
Rất mong mọi tấm lòng nhân ái sẽ đón nhận và chung tay cùng chúng tôi.
Xin trân trọng cám ơn và chúc tất cả chúng ta nhiều sức khỏe - may mắn và hạnh phúc!

Em bé Huổi Cày (Lai Châu)


Em thơ Sảng Tủng (Hà Giang)

Đường đến Huổi Cày

Học trò Pha Mu (Lai Châu) đến trường bằng mảng

Hai chị em Xéo Dì Hồ

Lớp học Hồ Nhí Pá

Em bé Ta Gia

Bé thơ Nậm Khắt

Núi Ông Sư Háng Đồng

Tuổi thơ Lao Chải

Cây cầu đã gẫy

Sau bữa trưa Xéo Dì Hồ

Đường đến Háng Đồng (Sơn La)

Đường tạm đến lớp.

Lán bán trú dân nuôi Háng Đồng

Nụ cười trai Háng Đồng.

Bẫy chuột Háng Đồng đã làm rung động trái tim bao người


Đường đến Háng Đề Sủa (cầu qua suối kê trên rọ đá)

Điểm đến của những tấm lòng nhân ái dịp này
Cây cầu (đường tràn) sẽ được bắc qua đây.



Nắng gió đùa vui trong lớp học

Thủy điện - Kẻ hủy diệt môi trường đến hàng triệu năm sau nữa

Đường lên lớp học rẻo cao mùa lúa chín


Em ép mình vào núi!

Ngoài kia sao còn lắm thương đau!

Cây cầu "sắp gẫy"
Ngày ó gãy đã cướp đi 6 mạng người!



Cô giáo Lao Chải đang soạn bài giảng ngày mai




Đường lên Tà Mung

Em bé Noong Quài khóc vì lạ lẫm.

2 nhận xét:

  1. Bác đưa mấy tấm hình nầy phản động quá.Đất nước ta là xứ sở thiên đường nên thấy toàn là mây và trời.

    Trả lờiXóa