Chủ Nhật, 14 tháng 8, 2011

TRÁI CAU HOA

Vườn xưa rụng trái cau hoa
Tuổi thơ ta nhặt, mẹ ta têm trầu.
Mẹ ta chân đất, áo nâu
"Miếng trầu cánh phượng" là câu xa vời.
Gió lào hất ngược nón cời

Nắng mưa một mảnh áo tơi phập phồng
Đồng xa. Gánh nặng. Lưng còng
Mẹ như một mảnh liềm cong cuối ngày.
Ấm lòng một miếng trầu cay

Mượn vôi, mượn thuốc mà say, mà nồng.
Chiều nay khói thẳng, hương cong
Trầu cau cúng mẹ, trên đồng sương sa...
Cúi đầu trước những xưa xa
Lòng nghe rụng trái cau hoa năm nào...

D6

3 nhận xét:

  1. Bài thơ rất hay , thật giàu hình ảnh , đọc thấy xao xuyến kèm theo một sự day dứt . Cảm ơn em về bài thơ rất hay này

    Trả lờiXóa
  2. Tháng vu lan, đọc bài thơ này nhớ mẹ quá. Mẹ bỏ tôi mà đi đã lâu rồi. Dến bây giờ vẫn ko tin được rằng mẹ đã đi.

    Trả lờiXóa
  3. Hu hu cảm động quá, khóc ướt hết cả áo rùi, cảm ưn nha, yêu bác.

    Trả lờiXóa