Nguồn: NGUYỄN TRỌNG TẠO
Có thể thay quan, không thay được Nhân Dân
Thay tên nước, không thể thay Tổ Quốc
Nhưng sự thật khó tin mà có thật
Không thể thay quan dù quan đã thành sâu!
Quan thành dòi đục khoét cả đất đai
Vòi bạch tuộc đã ăn dần biển đảo
Đêm nằm mơ thấy biển Đông hộc máu
Những oan hồn xô dạt tận Thủ Đô
Những oan hồn chỉ còn bộ xương khô
Đi lũ lượt, đi tràn ra đại lộ
Những oan hồn vỡ đầu gãy cổ
Ôm lá cờ rách nát vẫn còn đi
Đi qua hàng rào, đi qua những đoàn xe
Đi qua nắng đi qua mưa đi qua đêm đi qua bão
Những oan hồn không sức gì cản nổi
Đi đòi lại niềm tin, đi đòi lại cuộc đời
Đòi lại những ông quan thanh liêm đã chết tự lâu rồi
Đòi lại ánh mặt trời cho tái sinh vạn vật…
Tôi tỉnh dậy thấy mặt tràn nước mắt
Nước mắt của Nhân Dân mặn chát rót vào tôi.
Ôi những ông quan không Dân trên chót vót đỉnh trời
Có nhận ra tôi đang kêu gào dưới đáy
Cả một tỷ tôi sao ông không nhìn thấy?
Vì tôi vẫn là người mà ông đã là sâu!…
10.2012
cảm ơn anh Thành cho đọc bài thơ hay!
Trả lờiXóaCám ơn NoU, là tôi chỉ copy lại bài thơ hay của bác Tạo thôi ạ.
XóaMong NoU ghé qua đây mỗi ngày.
Ông Tạo viết ngược, thay dân dễ chứ thay quan làm sao được ! Ngày xưa bên tận Liên Xô người ta cũng có bài thơ " nếu nhân dân ngang ngược thì thay bằng một nhân dân khác cho ... dễ " đó thôi !
Trả lờiXóaVâng bác, bác cũng xem lại nên thay mình đi nhé, em cũng thay đây ạ.
XóaChúc bác sức khỏe!
Khó nghìn lần dân liệu cũng xong - sao không cho dân lên mà cứ bắt dân chết thế?
Trả lờiXóa