Tuổi thơ, ai cũng phải đi qua con đường đó một lần.
Có một bài thơ duy nhất mình viết ra là đã cách đây lâu rồi, đó là ngày sinh nhật năm 19 tuổi. Hồi đó nào ai có sinh nhật đâu nhỉ! Nhân dịp về quê ngoại, cô bạn vỡ lòng biết mình tối đó lại xuôi về HN cô ấy đến chơi vào buổi chiều. Cô ấy tặng mềnh một chiếc khăn tay Tàu "Khi đó hàng Tầu vẫn là hàng bị tịch thu" và nói đây là quà sinh nhật bạn. Mình cũng không có chủ định sinh nhật gì, nhưng cô bạn mình "thích thích" đó đã truyền thêm can đảm để mình "thích hơn". Tối đó mình vẫn phải ra ga lên tầu về HN.
Tầu xe thời bao cấp ở Việt Nam chắc nhiều người nhớ, phải ra ga đợi vài tiếng là chuyện thường. Những tiếng thở dài, những lời nói sốt ruột: "Sao lâu thế, sao muộn vậy..." Duy chỉ có một thằng con trai không nghĩ vậy, và làm thơ. Vì cô bạn "xinh xinh" có hẹn "Tớ sẽ ra ga tiễn cậu", nhưng rồi ...
Bài thơ được giữ từ đó đến giờ - trân trọng, cuốn sổ đã bong bìa nhưng không gì có thể làm mờ nét chữ nắm nót ghi lên đó. Mời các bạn đọc nha, coi đây là lời chúc cuối tuần vui vẻ hạnh phúc của tôi.
Đợi chờ!
Trên sân ga chiều Hạ
Cơn mưa rào bất ngờ
Chắc mưa chẳng đợi chờ
Như lòng ai ngẩn ngơ
*
Bao lòng người đợi chờ
Mong con tàu rời ga
Riêng ta, ta chẳng muốn
Phải rời xa nơi này
*
Tiếng còi tàu giục giã
Như lòng ta gọi em
Gọi hoài em chẳng thấy
Chỉ còn đây giọt mưa!
1989
Ai cũng có tuổi thơ để trèo hái mỗi ngày ?Bài thơ là kỷ niệm đẹp!Cô bạn này có được đọc không em ?
Trả lờiXóaHoài niệm đẹp phải không bạn?
Trả lờiXóaBạn check mail giùm mềnh nha!
19 đã biết làm thơ
Trả lờiXóaThế mà không nói, bây giờ mới khoe ^^
Có giọt mưa là hạnh phúc rồi.
Trả lờiXóaUi dza, .......
Trả lờiXóaRồi " xinh xinh " không ra được phải không ?
@ Chị Thủy
Trả lờiXóaCó lẽ bây giờ mới được đọc chị ạ!
@ hl
OK bạn mềnh!
@ Tuấn Anh
Mới khoe he he
@ Bác Trà
Không ra được Bác ạ!
..."Có lần tôi thấy một người yêu
Trả lờiXóaTiễn một người yêu một buổi chiều
Ở một ga nào xa vắng lắm
Họ cầm tay họ bóng xiêu xiêu"....(NB)
------------------------------------
Nỏ biết bạn đã nghe câu này bao giờ chưa:Người ra đi thường vẫn nhẹ lòng hơn người ở lại.
Ối chu choa ơi ! dể thương ghê gướm !
Trả lờiXóa" Gọi hoài em chẳng thấy
Chỉ còn đây giọt mưa "
Rùi sau nầy cô bé xinh xinh ấy có gặp lại không vậy , bác Thành ơi !
May mà cô ấy không ra. Nếu không làm sao cậu giữ thơ, giữ tình cảm được tới bây giờ? nhỉ nhỉ. hì hì
Trả lờiXóa@ Bác Chốt
Trả lờiXóaKhi 19 tuổi em cũng đã biết thơ NB mà không mần thơ như ông ấy được, khổ thật!
@ tiêu dao
Dễ thương mà lại ghê gớm thì sợ thật Bác nhỉ!
Cám ơn bác có hỏi thăm, nhà cháu vẫn gặp cô ấy ngang qua mỗi lần về quê ạ!
@ huongbuoi
Trả lờiXóaỪ nhỉ, may mà cô ấy chả ra!
Bài thơ là những rung động đầu đời, những mong mỏi đợi chờ trong thấp thỏm, ước gì tàu đừng rời ga, ước gì thời gian đừng trôi, để cho khoảng cách ở hai đầu nỗi nhớ không có cuộc chia ly.
Trả lờiXóaHôm nọ sang đọc rồi nhưng không còm được vì dùng điện thoại di động. Hôm nay sang em để chịu phát đấy. Tối em có qua chỗ anh Mô không, khoảng 20g30 đến 21 giờ chị sẽ qua thăm để sáng mai anh ấy về Vinh.