Tracy Mạc Mạc
Photo: HLNB |
Em ốm rồi! Anh có biết không?
Họng đau, người mỏi, thế là xong!
Giường đơn, gối chiếc ôm một xó
Ngõ nhỏ, đường xa, chẳng dám mong…
Em bệnh rồi! Anh có hiểu không?
Căn nguyên khởi phát tự trong lòng
Lội ba con suối hồn vẫn khát
Em “nhọc” rồi! Anh có đến không?
Hay vẫn mải mê cái lòng vòng
Xoa xoa dán dán miền xa vắng
Cọ cọ tô tô chẳng thể xong
Em mệt rồi! Anh có thăm không?
Có ghé vào trông, lúc trống lòng?
Gụ văng hết lượt thời yên lặng
Đời vắng tiếng em có vui không?
Em “tạch” rồi, anh có viếng không?
Hay vẫn ngồi trơ với cánh đồng
Vẫn tìm, vẫn kiếm màu hoa dại
Vẫn gài, vẫn hái cái mông lung
Em “héo” rồi, anh có tưới không?
Hoa tàn, bình cạn có thay lòng?
Có trồng cây dại màu hoa cũ?
Hay lại tìm đi với bóng hồng?
Em “đi” rồi, anh có níu không?
Có dám cùng em tới cầu vồng
Ô thước chờ nhau mùa ngâu đến
Ngân hà thuyền cập bến yêu thương
Em nghĩ rằng em cũng dị thường
Vương tơ vướng nguyệt giữa dở ương
Mùng giăng đã gỡ, bao mùa vắng
Giờ lại đem chăng, nhện có lường?
tuyệt!
Trả lờiXóaThơ Mạc Mạc có cái gì đó rất lạ, rất phá và rất yêu Bạn nhể!
XóaCám ơn Bạn và MM nhiều!
Bài thơ làm GH nghĩ tới bài hát nổi tiếng “đừng bỏ em một mình” thơ của Minh Đức Hoài Trinh. Nhạc Phạm Duy do ca sĩ Lệ Thu trình bầy.
Trả lờiXóaSẽ khóc đấy nếu em nghe bài hát đó.
Mạc Mạc thật là tài hoa!
Người mang về chắc cũng giàu lòng trắc ẩn đấy nhỉ?
"Đừng lặng thinh đừng lặng thinh
Xóavới tiếng chày tiếng búa nện đinh
đừng tỏa hương đừng tỏa hương
khói hương vàng che khuất người thương"
---
Là lời bài hát này đúng không chị?