Gởi Nắng
Ở nơi này nắng vẫn thủy tinh
nắng xiên xẻo qua từng vòm lá biếc
nghe tin anh nơi gió mùa đông bắc
mắt môi run hun hút đường về
Gởi ra anh vạt nắng phương nam
em đan thành sợi thương sợi nhớ
nắng trải lòng mình ra muôn nẻo
dẫu gầy gò nơi buốt giá chiều qua
em đan thành sợi thương sợi nhớ
nắng trải lòng mình ra muôn nẻo
dẫu gầy gò nơi buốt giá chiều qua
Duyên kiếp gì xui khiến tình ta
ở hai miền mùa nào cũng ngược
ngập ngừng trăng ngập ngừng con nước
thời gian trôi bỗng hoá gập ghềnh
ở hai miền mùa nào cũng ngược
ngập ngừng trăng ngập ngừng con nước
thời gian trôi bỗng hoá gập ghềnh
Trên trời cao ai đếm được vì sao
nỗi chờ mong ai đong dùm cho hết
tình đa mang làm sao ai gở được
chút dại khờ em xin dệt thành thơ.
nỗi chờ mong ai đong dùm cho hết
tình đa mang làm sao ai gở được
chút dại khờ em xin dệt thành thơ.
Gió Phương Nam.
Tem.... Thế mà bẩu ko thích thơ!
Trả lờiXóa@ Chị Zoe
Trả lờiXóaEm có thích thơ đâu, dưng mà em thích ai làm ra thơ, nhất là bài thơ này và các bài thơ em lôi về đây!
Tặng lại em NGẬP NGỪNG chị tán giùm bên trang của gió nè.
Trả lờiXóaNgập ngừng em theo gió
Ngập ngừng em theo mây
Ngập ngừng gieo chút nắng
Cho Hà Nội anh say.
Ngập ngừng thêm chút nữa
Cho yêu thương dâng đầy
Vui ngập ngừng một chút
Cho Gió đùa tóc bay.
Gió Phương Nam em đây
Ngập ngừng mong ngóng đợi
Hà Nội xa vời vợi
Ngập ngừng anh nhớ thương.
@ Chị Thủy
Trả lờiXóaChị ơi, chị làm em ngượng quá, lớn tuổi rồi mà vẫn thấy ngượng nè.
Em cám ơn chị nhiều nhiều nhé!
Bụi bặm là bụi bặm ơi
Trả lờiXóadại khờ mắc víu chi tội lắm
Nhân gian lắm kẻ dại khờ
Cho nhau ngơ ngẩn nhớ rồi lại quên
cái chữ mầu xanh này không nhìn được. Đeo kính vào cũng chịu. Phải cope ra Win mới đọc được đấy.
Trả lờiXóa