Cún và O
HuongBuoiBlog
Mềnh ít khi chửi bậy, ít khi chứ không hoàn toàn là chưa bao giờ chửi bậy. Tối qua, nằm nói chuyện với cu cún trong lúc “giờ trái đất”, mềnh hỏi cún: Con biết những từ nào bậy nào?
Nó nằm lim dim rồi nói: Nhưng mà, O không được nạt con, nhưng mà bậy lắm, con không dám nói.
Mềnh khích lệ: Cứ nói đi, O hứa là sẽ không trách phạt.
Cún: O hứa rồi đó nha!
Mềnh khẳng định mãi, nó mới bập bõm…
Ví dụ như là: “thằng, tau, mi…”
Mềnh: có từng nớ thôi à? (Mềnh hơi hoảng hốt)
Suy nghĩ một lúc, cún buột thêm:” ngu, đồ thần kinh, đồ chập mạch”. Hết rồi O ạ.
Mềnh nghĩ tới sự trong sáng đó, nghĩ tới sự hồn nhiên như tờ giấy trắng đó… nên quyết định không nói gì thêm nữa. Đúng lúc đó, cu cún lại hỏi mềnh: Thế O biết được những từ nào?
Mềnh giật mình, nên nói hay không nói… Nhưng con phải hứa là không được nạt O?
Con hứa!
Mềnh tuôn ra một tràng (từ tục như thế nào thì ai cũng biết rồi đấy).
Cún tròn xoe mắt, sau đó bồi cho mềnh một câu: Những từ đó chỉ dùng để chửi bọn Trung Quốc thôi O nhỉ.
Mềnh mừng hú. Sau đó hai O cháu cùng chửi: Địt mẹ Trung quốc!
Nay ở trong chửi cũng có thép
Trả lờiXóaChửi để tỏ khí phách xung phong :D
Hai O cháu đáng yêu quá.
XóaThế mới đáng yêu và yêu nước!
XóaHai O cháu yêu nức quá hè!
Trả lờiXóaVâng, hẳn rồi chị nhỉ!
Xóa