Thứ Năm, 7 tháng 6, 2012

VĨNH BIỆT

Xin đăng lại entry này thay lời vĩnh biệt anh Nguyễn Ngọc Đức - Blogger Mô Tê Răng Rứa!
Chúc anh về nơi chín suối an lành!


TẠM BIỆT MÔ!


Sáng thứ hai 28/11/2011 sau khi biết tin Mô sẽ ra HN chữa bệnh. Mình vẫn như mọi ngày, lặng lẽ vào thăm các trang Blog như có người bạn mới vừa nói là mình chả biết Comment gì ngoài cảm ơn và chúc sức khỏe. Cứ im im vậy định bụng tối sẽ đến thăm Mô nhưng chưa kịp đi thì chàng HTH đã điện thoại.

Đến nơi Mô ở trước khi nhập viện thì lại được gặp cậu con trai út và con gái lớn của Mô, hai chị em tối quay về Vinh để cho Mô yên tâm điều trị. Đương nhiên là có chị Tê đi cùng chăm sóc chồng.

Từ trong mạng ảo bước ra bằng da bằng thịt bằng tình người đâu chỉ có thế! Mình được biết thêm nào là Thangmo thâm thúy hiền lành ít nói; anh Cua Đồng trẻ trung; anh Văn thành Nhân mê tắm sông Hồng; chị Zoe xinh đẹp mà ân cần như một người mẹ chu đáo; chị Maria Giáng Hiền vượt qua trọng bệnh mà luôn vô tư tươi cười; chị Lam Khê một tâm hồn âm nhạc và là một Pianist tài hoa; chị Maket luôn quan tâm mọi người và ít nói.
Còn nhiều lắm những anh những chị mà chưa được gặp mặt nhưng nghe Mô kể đã đến thăm Mô, động viên tinh thần và chia sẻ với chị Tê mà mình chỉ nghe tên đã thấy ngưỡng mộ nhưng chưa có duyên như Hà Nội; Hà bắc; Small …
Lại suýt quên một bác Đồ vừa trọc vừa già, luôn làm thơ "tranh đả kích" chính mình, bởi thơ buồn mà tính rất vui nhộn. Bác ấy dù quá bận rộn mà đã tự đánh xe từ Vinh ra Hà Nội để đón mô về nhà.
Thế là chỉ hơn ba tháng gặp mặt và quen biết (Lần đầu tiên là ngày 12/09/2011) Mô qua hai lần Mô đi trị bệnh mà mình đã cảm thấy tình cảm của mình dành tới mô như ruột thịt và đã được gắn bó tự bao giờ! Như lời Mô nói với Maria Giáng Hiền rằng đây chính là em Mô.
Không thể không dành nhiều tình cảm trân trọng và quý mến dành tới chị Tê, một người vợ đảm đang và hết mực thương yêu chăm sóc anh trong khi chữa trị. Không những là vợ hiền mà còn kiêm một tay y tá – bác sỹ - bảo mẫu của Mô. Quả thật, từ trước tới nay mình được nghe “Phụ nữ Nghệ ngọt như cam Vinh” không sai chút nào.
Hôm nay, 14/12/2011 sau 17 ngày chữa trị Mô đã được Bác sỹ đồng ý để Mô về nhà. Sức khỏe của Mô cũng tiến bộ nhiều, nhất là tinh thần rất vui vì gia đình và bè bạn đã dành tới Mô toàn bộ lòng yêu thương chân tình.
Cầu mong anh về nơi bình an!

Chia tay Mô, mình cũng chả nói được gì, vẫn như những lần đến bên Mô trong thời gian qua, chỉ nhìn nhau đồng cảm và sẻ chia. Hoặc vài lời về cuộc đời trước mắt. Lúc này chắc anh “Đồ Rề” đã đưa Mô về tới Ninh Bình rồi, không biết Mô có nghe thấy mình đang cầu chúc tới Mô thật nhiều sức khỏe để Mô làm được thật nhiều những dự án Mô còn đang ấp ủ. Cầu chúc Mô sức khỏe để gia đình và bè bạn của Mô có thật nhiều hạnh phúc – yêu thương!
Cầu chúc những con người bước ra từ trong mạng ảo luôn thực và luôn bên nhau nắm bắt bằng chính cuộc sống này những nghĩa tình!
Mong Mô luôn nhớ một người em ở nơi này đang cầu mong tới Mô những điều tốt lành nhất!

4 nhận xét:

  1. Mô đi trước chúng ta...

    Trả lờiXóa
  2. Thương Mô...
    Nghẹn ngào trong lòng, nhưng hãy yên nghỉ Mô nhé,....

    Trả lờiXóa
  3. Tình yêu bắt đầu với nụ cười, trưởng thành với nụ hôn và kết thúc với nước mắt.
    Đúng vậy! Chị đã chào tạm biệt Mô bằng những giọt nước mặt hạnh phúc! Chỉ là Mô đến đó việt tiếp kịch bản về cuộc đời mà Mô đang muốn sống nữa cùng người thân, bè bạn khắp bốn phương chân thành của Mô

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Xuýt quên! Mô bẩu thế lày: Bảo với em trai anh Chân Thành của anh rằng mọi công dân ở nơi Mô đang sống ai cũng ấm no, hạnh phúc nên Thành không có việc từ thiện mà làm đâu. Nên có muốn trỏ thành người người thiện nguyện cũng chẳng được.
      -------
      Nên Thành làm phó nháy vô tư! He!he!

      Xóa