Hiển thị các bài đăng có nhãn bài viết của mọi người. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn bài viết của mọi người. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Tư, 24 tháng 10, 2012

Tự Trọng chết rồi.!!!

Thánh nhân nước Vệ hiệu là Tự Trọng.

Khi xưa quanh Tiên Đế hội tụ đủ anh tài, mưu trí, dũng cảm, khôn khéo, cương quyết đều có cả. Tiên Đế dạy dỗ các học trò của mình mỗi người theo một sở trường của họ, ai cũng thành tướng tài , rường cột đất nước. Lúc lấy được sơn hà, bắt tay vào xây dựng xã tắc người khéo dùng binh, kẻ khéo trị quốc, kẻ biết vỗ về cho dân chúng chăm lo cày cấy...cơ nghiệp nhà Sản ngày vững lên trông thấy. Đó cũng là nhờ cách chọn người của Tiên Đế.

Một đêm Tiên Đế mới giật mình thấy trong đám học trò vẫn thiếu một kẻ biết trọng đạo thánh hiền. Là người lo xa, Tiên Đế chạnh lòng nghĩ đến ngày đi gặp tiền nhân Ca Ma, Lý Ninh thì không hình dung nổi nước Vệ sẽ thế nào nếu không có đạo.

Bởi thế lựa chọn kỹ trong quân, tìm được một tên lính trẻ thẳng thắn, yêu sự thật, căm ghét sự giả dối để dạy bảo về đạo thánh hiền, đặt tên cho là Tự Trọng.

Tự Trọng học sách Tiên Đế mười năm, học sách thánh hiền trong thiên hạ mười năm. Uyên thâm về đạo làm người, theo sở học dựa vào tính người Vệ mà soạn sách dạy thiên hạ làm điều tốt.

Thứ Ba, 23 tháng 10, 2012

NHÂN DÂN


Có thể thay quan, không thay được Nhân Dân
Thay tên nước, không thể thay Tổ Quốc
Nhưng sự thật khó tin mà có thật
Không thể thay quan dù quan đã thành sâu!

Quan thành dòi đục khoét cả đất đai
Vòi bạch tuộc đã ăn dần biển đảo
Đêm nằm mơ thấy biển Đông hộc máu
Những oan hồn xô dạt tận Thủ Đô

Những oan hồn chỉ còn bộ xương khô
Đi lũ lượt, đi tràn ra đại lộ
Những oan hồn vỡ đầu gãy cổ
Ôm lá cờ rách nát vẫn còn đi

Đi qua hàng rào, đi qua những đoàn xe
Đi qua nắng đi qua mưa đi qua đêm đi qua bão
Những oan hồn không sức gì cản nổi
Đi đòi lại niềm tin, đi đòi lại cuộc đời

Đòi lại những ông quan thanh liêm đã chết tự lâu rồi
Đòi lại ánh mặt trời cho tái sinh vạn vật…
Tôi tỉnh dậy thấy mặt tràn nước mắt
Nước mắt của Nhân Dân mặn chát rót vào tôi.

Ôi những ông quan không Dân trên chót vót đỉnh trời
Có nhận ra tôi đang kêu gào dưới đáy
Cả một tỷ tôi sao ông không nhìn thấy?
Vì tôi vẫn là người mà ông đã là sâu!…
10.2012

Thứ Bảy, 20 tháng 10, 2012

Một phản hồi tôi đồng tình.

BSJ đã nói trên TTXVH
(Nguyên văn của tác giả và chỉ sửa vài lỗi chính tả)
Dù có thể có người không đồng ý nhưng cũng nên nói thẳng lòng mình. Nói thẳng, mong các bác ủng hộ họ Mạc không phiền?: Tôi không phục và rất ghét Mạc Ngôn! Không phải vì Ma Chiến Hữu, mà vì những đáng giá riêng về nhân cách của y sau khi đã tìm hiểu và đọc (lướt) vài tác phẩm.
Một kẻ đã từng ở trong quân đội của một chính thể phi nhân, hẳn sự méo mó trong tư tưởng và lời nói của y là không thể tránh khỏi. Một kinh nghiệm sống lệch lạc như thế, làm sao có thể dùng để vinh danh lòng vị tha, hòa bình, hay những điều cao đẹp, ý nghĩa sâu thẳm của kiếp người? Những bài văn khôn khéo hay kín đáo bợ đỡ chế độ phi nhân của MN, làm sao có thể đại diện cho tài năng hay lương tri nhân loại? Nhất là khi bỏ mặc những nhức nhối nó gây nên ở Thiên An Môn xưa và Tây tạng nay?

MN có thể yêu và tự hào về người dân TQ và cái chính thể đi kèm với nó, nhưng không nên vì thế mà hiểu sai hay khinh ghét những dân tộc khác, những nạn nhân hoặc kẻ thù của bọn lãnh đạo bành trướng TQ. Sự bé mọn trong tâm hồn ông ta, sự khờ dại khi tôn vinh kẻ đồ tể mà không mảy may xúc động với nạn nhân của nó khiến nhân phẩm và trí tuệ của ông ta, xét ra còn thua rất nhiều người thường. Thua cả người VN, những người đã lên tiếng trong bài viết của nhà văn gốc Chiêm Thành về nỗi đau điện hạt nhân tại quê nhà của ông ta. Tâm hồn của nhiều người VN, dù thế nào, vẫn rộng hơn những gì MN có thế hiểu trong “Ma chiến hữu”.

MN chống chế, đây là giải thưởng về văn học, không phải về chính trị? Thế nhưng Văn học tồn tại bởi sự tự do, tính nhân bản, mang đến các Chân Thiện Mỹ cho người đọc, sự chân thành sâu rộng chứa trong nó có tác dụng cảm hóa nhân tâm, dìu dắt lương tri của nhân loại, đó mới là một tầm vóc lớn xứng đáng với ý nghĩa tôn vinh của một giải thưởng uy tín. Một khi cảm xúc đã chân thành thì một biến động nhỏ nhặc cũng có thể tạo thành chấn động lớn trong cảm xúc, huống gì là chính trị và là chính trị của thể chế CS, tác nhân chính của mọi khổ đau tinh thần lẫn vật chất mà con người có thể hình dung được trong kiếp sống ngắn ngủi của mình? Vậy tại sao ông ngụy biện để tách nó riêng ra, hỡi MN?

Kẻ vốn đã hẹp hòi trong tư tưởng lại dùng năng lực cá nhân để cố gắng biến nó thành xúc cảm trong ngôn từ nhằm “Viết cho đảng tin, dân mến, địch yêu”, kẻ đã từng bán lương tri để mọp người ca tụng bài nói của đồ tể họ Mao ở Diên An…, có lẽ thật sự chẳng đáng để đại diện cho một điều tốt đẹp nào cả! Ngay cả khi y ta ủng hộ Lưu Hiểu Ba (Xin lỗi, nhưng thật ra, y ủng hộ Lưu Hiểu Ba còn muộn hơn cả bản thân tôi, cho dù tôi là người VN!) .

Tình yêu và sự sâu sắt trong nhận thức về kiếp người của Heminway không hề có giới hạn nào dù là nhỏ nhất. So ra, MN kia chỉ đáng đứng rụt rè bên cạnh mông của ông ấy , trong niềm hạnh phúc chờ nhặc mót chút rơi rớt của những tư tưởng vặt! Tôi tin, với những tác giả đoạt giải Nobel văn chương trước đây, chuyện phải đứng chung với MN là một nỗi nhục khó tẩy rữa. Giải Nobel này, có hơi hướm của một mục tiêu chính trị. Tôi khinh bỉ ban chấm giải, họ là những kẻ dại khờ, đã ngây thơ cảm phục và xúc động một cách dốt nát bởi sự giả dối điêu luyện mang lốt nghệ thuật.

Quyết định của họ, cái viện hàn lâm Thụy điển già nua ấy, có giá trị vĩnh cửu chăng? Cảm xúc của họ có phải là thước đo mãi mãi đúng đắn cho các nền văn học trên thế giới? Trong đêm dài lạnh lẽo và cô đơn của những bất hạnh, có biết bao dòng tư tưởng cao đep đang trôi chảy, ban chấm giải biết hết được chăng? Bởi vậy thế giới này rộng lớn, không hẳn chỉ có những ai đoạt giải Nobel mới là nhà văn đại tài. Các nhân vật mũ cao áo dài ở Thụy điển đã từng quan tâm đến những thế giới con người xa lạ rất khác với họ chưa, hay họ chỉ đơn giản là …. những con thú cưng của nền văn hóa hàn lâm bám đầy bụi thời gian?

PS:
Hôm (nay) có hơi xỉn, nhưng ngày mai khi đã tỉnh, nếu rãnh, vẫn xin được chuyển comment này sang tiếng Anh và gởi thẳng đến ban chấm giải tại Thụy Điển. Không hy vọng họ thay đổi kết quả, chỉ hy vọng họ cẩn thận hơn, nhìn lại bản thân họ một chút.
Và nếu có thể … bớt đi chút lệ thuộc chính trị trong việc đánh giá các tác phẩm văn học trên khắp thế giới, trước khi ngài đại tá CSVN kết luận giải Nobel 2012 này cũng chỉ như một con ….tự do !