Hiển thị các bài đăng có nhãn Tình yêu - Thơ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Tình yêu - Thơ. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Tư, 20 tháng 2, 2013

Mùa Hoa Cải

"...
Anh rụt rè không dám
Hái một bông cải ngồng
Sợ làm con bướm trắng
Giật mình bay sang sông.
..."


Thứ Bảy, 2 tháng 2, 2013

Đường chân trời


Tôi nói cùng anh về đường chân trời
không phải giới hạn của mắt nhìn ra biển
không phải nơi xa vời chân đi không thể đến
không phải chốn bồng bềnh, hư ảo chân mây.

Đường chân trời của tôi là Song Tử Tây
chỉ gần ngay bên nhưng Song Tử Đông cách biệt
là nấm mộ nhỏ nhoi trên Nam Yết
người lính trẻ quên mình cứu xuồng đảo trôi.

Là Cô Lin - Gạc Ma, sừng sững đường chân trời
sáu mươi tư chiến sĩ hải quân hy sinh vì nước
máu các anh không thể nào tan được
giữa lớp lớp trùng khơi sóng vỗ bời bời.

Đường chân trời tôi đi từ những tiếng cười
những ánh mắt của trẻ thơ trên đảo
từ hàng cây bão táp, phong ba chịu nhiều gió bão
vẫn xanh hết màu xanh cho đảo hóa quê nhà.

Tôi vạch đường chân trời qua những giàn DK
người và sóng lắc lư trên biển
những người lính lấy thân mình làm bến
cho neo đậu niềm tin ở giữa đất liền.

Cho yên cả lòng mình nhớ vợ thương con
đường chân trời chạy qua bao số phận
người trên bờ mong trời yên biển lặng
người giữa khơi lo yên ổn ở nhà.

Tôi nói cùng anh từ quần đảo Trường Sa
đường chân trời xa ngoài trùng biển cả
đường chân trời gần trong vùng thương nhớ
suốt đời ta mang nợ những chân trời.


Phạm Xuân Nguyên

Chủ Nhật, 12 tháng 8, 2012

Thơ của một thời!


... Yêu Ơi!

Tôi đã về với biển
Đã từng thấy đại dương bao la
Làn sóng biếc chập chờn vẫy gọi
Từ phía chân trời xa thật xa

Tôi cũng một lần được nghe biển hát
Được tắm mình trong hơi thở nồng nàn
Làn sóng miên man đã từng bao giận dữ
Hạnh phúc và cô đơn

Hôm nay (Tôi) chợt nhớ thầm về biển
Khi bóng em yêu ẩn hiện xa vời
Lời nói tiếng cười - cậu bạn thân ơi
Rạn vỡ lòng tôi bao điều mới mẻ

Tôi yêu em như lần đầu gặp biển
Sóng tóc bập bềnh ẩn hiện đôi vai
Gần gũi thế nụ cười đằm thắm
Để xa rồi mắt còn thẳm xanh

Yêu biển thế đã kịp nói với em đâu
Em đâu biết, bạn bè đâu có biết
Vẫn ra đi con sóng biển hiền từ
Để mặc ai như đảo nhỏ trầm tư

Và giữa biển một cánh buồm đỏ thắm
Anh bạn thân vẫn bên sóng say sưa
vẫn cười, vẫn nói, vẫn nô đùa
Chắc không thấy đảo buồn sầu lắng.,.

Những ngày tháng sinh viên, 24/08/1989

Thứ Tư, 1 tháng 8, 2012

Em cũng làm bom

Tống Trung 
Nguồn: Trần Nhương.com

Gửi Nhà thơ Phạm Xuân Trường.

Anh làm bom, em cũng xin làm

Lúc nào cần, giật nụ xòe, cùng nổ

Chúng nó đểu, anh em mình không sợ 

Vì Dân tộc ta, em chẳng cộng trừ gì...

Bố sẵn sàng làm quả bom chờ nổ

Phạm Xuân Trường 
Nguồn: Tran Nhuong.com


... “Có phải bây giờ anh mang đánh đĩ cả lòng tin”
            Việt Phương
1.
Bốn nghìn năm bao bài học nhớ đời
Câu chuyện nỏ thần mới nguyên như cũ
Vua cả tin - dân nhầm minh chủ
Nay răng cắn môi, đồng chí hoá kẻ thù
Chó sói đã gửi ba chân vào hang thỏ
Thì chuyện gì sẽ phải xảy ra
Đồng chí ư! Tin đến ngây thơ
Sau nụ hôn má đầy nấm độc
Đã là rắn chẳng con nào không có nọc
Lời nhân sâm gan ruột tẩm nhân ngôn
Khoác áo thầy tu dao giắt sau lưng
Ngực đồng chí ròng ròng máu rỏ
Bốn nghìn năm rồi bốn nghìn năm nữa
Chó sói đội lốt cừu vẫn chó sói, con ơi!
Sông Bạch Đằng vẫn ngầu máu tươi
Cọc Bạch Đằng vẫn còn nhọn hoắt
Sóng gầm lên gươm khua ngựa thét
Đến hôm nay vẫn chưa hết căm hờn
Ải Chi Lăng và Mục Nam Quan
Từng ngọn cỏ vẫn là chiến luỹ...

Thứ Năm, 14 tháng 6, 2012

Nhân dân là cái khung thành vĩ đại

Ngẫu hứng Euro
Trần Nhương
 
Euro sôi động
Những sân bóng vỡ òa
Những đám đông vỡ òa
Mỗi khi thủng lưới
*
Đan Mạch thắng Hà Lan
Nga thắng Czech
Đức hòa Tây Ban Nha
Trên sân cỏ mọi thứ đều minh bạch
Thắng thua rõ ràng
*
PMU 18, Vinashin, Vinalines…
Tiên Lãng, Văn Giang, Vụ Bản, Cần Thơ...
Rõ ràng thủng lưới
Nhưng phần thua xin gửi nhân dân
Nhân dân là cái khung thành vĩ đại
Gánh tất những bàn thua…
13/6/2012

Thứ Ba, 22 tháng 5, 2012

NHỮNG NGỌN SÓNG TỎA HƯƠNG

Nguồn: Trannhuong.com

 
NHỮNG NGỌN SÓNG TỎA HƯƠNG - Trần Mai Hường  
(Kính dâng anh linh 64 người lính anh dũng hy sinh trong hải chiến Gạc Ma 14-3-1988)
Hoa bàng vuông ở Trường Sa

Một sớm qua Gạc Ma
Lật sóng tìm quá khứ
Thềm lục địa đây rồi
Ngày Trường Sa bầm đỏ
 
Nỗi đau nào khép cửa
Nỗi đau nào cài then
Ngọn gió thiêng vuốt biển
Biển cúi mình trang nghiêm
 
Khói nhang trùm mộ sóng
Đặc quánh những tầng buồn
Tiếng vọng từ sâu thẳm
Se thắt lòng đại dương
 
Với anh - người chiến sĩ
Tổ quốc giữa tim mình
Tượng đài là lũy thép
Của tấm lòng kiên trung
 
Nơi các anh ngã xuống
Máu đã thắm san hô
Anh linh hòa sóng biếc
Cứ tỏa hương từng giờ.
 
(Trường Sa - Tàu HQ 936 ngày 2-5-2012)

Thứ Bảy, 31 tháng 3, 2012

CÂU CHUYỆN KHOEN_ON 2

Em bé đó đây
Khi đến điểm trường Hua Đán (thuộc điểm trường Khoen On số 1), trong lúc phát quà cho các em học sinh mầm non, tôi rất chú ý đến 1 em bé trai trạc cỡ 5 tuổi, có 1 vết thương kỳ dị ngay sát trên lông mày (bên trái - xem hình). Nói là kỳ dị bởi tôi nhìn thấy rõ đó là 1 vết thương còn mới, nhưng lại mọc ra thứ lông màu vàng kỳ lạ. Hỏi cô giáo vì sao lại như vậy, thì được cô cho biết: Em chạy chơi ngoài suối, ko may vấp ngã, mặt đập vào cạnh đá nên bị rách 1 miếng to, bố mẹ em đã lấy da (còn nguyên lông) của 1 con khỉ để đắp vào vết thương cho em, chỉ sau vài ngày, vết thương đó đã liền lại với mảnh da khỉ, nên mới tạo ra 1 vẻ kỳ dị trên vết thương của em. Cô giáo nói, ở đây các em mà bị ngã, ko cần đưa vào viện khâu, cứ bắt con khỉ, cắt 1 mảnh da khỉ ghép ngay vào chỗ vết thương hở toác đó, là sau 1 thời gian vết thương sẽ liền lại, và tất nhiên, lông khỉ cũng sẽ rụng đi.

Trường Khoen On số 1 nhìn từ trên cao.
Tôi ko biết nói gì, chỉ biết khâm phục những em bé lẫm chẫm chạy ngoài sương, gió, trên những ngọn núi cao, bên những con suối nhỏ, bị ngã đau là chuyện thường ngày. Chẳng thể làm gì được cho các em, ngoài sự động viên tinh thần quá nhỏ bé. Chẳng thể làm được gì hơn!



Cám ơn Photo OF; người kể chuyện PHN và các bạn!

CÂU CHUYỆN KHOEN_ON 1

Đường lên với lớp học trên rẻo cao
Trong chuyến đi thăm điểm trường bản Huổi Cầy (Thuộc xã TaGia - Than Uyên) ngày 17/12/2011, tôi đã thực sự xúc động khi gặp cô giáo mầm non nơi đây. Cô giáo người Kinh, mới lấy chồng được 6 tháng, chồng cô cũng là giáo viên nhưng thầy dạy ở tít Tà Hừa (Thuộc xã TaGia - Than Uyên), cách chân núi nơi cô đang dạy học gần 50 cây số. Từ chân núi đi lên đến điểm trường cô dạy thì chỉ có hơn 10 cây số, nhưng phải di chuyển hơn 1 tiếng đồng hồ, xuyên qua những cánh rừng cô độc lúc nào cũng 1 bên là núi cao, 1 bên là vực sâu mới đến nơi cô giáo dạy học.

Một điểm trường lẫn trong đá núi
Cứ chiều thứ 6, hoặc trưa thứ 7, thầy lại chạy xe từ Tà Hừa lên trung tâm xã Ta Gia, rồi vượt núi lên Huổi Cầy thăm người vợ trẻ của mình. Lúc nghe câu chuyện, ko hiểu sao tôi cứ hình dung ra dáng đứng cô liêu của cô giáo, trước cổng trường, đau đáu nhìn về phía trước chờ mong 1 tiếng xe máy thân quen, chờ mong 1 bóng hình thân yêu. Vì cái gì mà các thầy, các cô dành trọn những tháng ngày thanh xuân, tràn ngập sức sống của mình để cắm bản, mang cái chữ đến cho các em? Vì cái gì, khi mà nơi đây điện thắp sáng ko có, Internet thì cũng hoàn toàn ko có, điện thoại thì phải dò đúng chỗ, treo máy điện thoại lên hứng sóng thì may ra mới liên lạc được với thế giới bên ngoài.

Cô giáo vùng cao
Thật sự ko biết nói gì hơn. Có cái gì lao hơn bằng sự hy sinh thầm lặng này, khi cả tuổi thanh xuân đã gửi lại với núi rừng.





Cám ơn Photo OF; người kể chuyện PHN và các bạn!

Thứ Năm, 29 tháng 3, 2012

Hãy cùng các em thơ lớp mần non Khoen On 1 chơi thú nhún các bạn nhé. Có lẽ đây là lần đầu tiên trong đời các em biết chơi trò chơi này vậy! Hãy vui và hạnh phúc trong tình thương yêu các con nhé!


Thứ Tư, 29 tháng 2, 2012

Xòe tay đếm nhịp cầu - Thơ Lam Khê

Xuân về trên ngõ phố xưa
Chênh vênh một vạt nắng thừa chao ngiêng
Xòe tay hứng hạt diệu huyền
Nghiêng vai nhớm thử chút duyên gánh về
Ngày xưa trĩu xuống xuân thì
Nghe len lén nhớ, nghe rì riết yêu
Gió buồn say ngất ráng chiều
Nắng hong sợi dại , em liều hong thơ 
Hong bao mùa vẫn chưa khô
Mảnh tình riêng ướt…mà chua chát lòng
Qua cầu lỗi nhịp cầu cong
Xòe tay mà đếm long đong phận mình.

Thứ Hai, 6 tháng 2, 2012

LÁI GIÓ THÔI

Khổ thân lái gió
Kiếm kế sinh nhai
Bằng cái xe tải
Đoạn tháng qua ngày


Cửa khẩu sân bay
Gió ta bị chặn
Lãng xẹt biểu tình
Ủng hộ thủ tướng


P A 6 7
Cùng với trưởng đồn
Dồn cha con Tí
Ăn cháo cầm hơi


Gió ơi Gió ơi
Thôi thì nhớ nhé
Thủ tướng đâu cần 
Biểu tình ủng hộ


Cứ là Lái Gió
Viết sách đại vệ
Đừng làm lái xe
He he he he


Nguồn: Lãng xẹt biểu tình

Chủ Nhật, 22 tháng 1, 2012

YÊU THƯƠNG

Tôi xin gửi lại những nỗi buồn
Với những cô đơn, những giận hờn
Cho người yêu cũ, người yêu cũ
Mà đã cùng tôi nhạt ước nguyền.

Tôi xin gửi lại những niềm vui
Với niềm hạnh phúc, lới ân ái
Cho người yêu dấu, người yêu dấu
Ở rất gần tôi, gang tấc thôi.

Tôi xin gửi những niềm tin
Cả cuộc đời này, cả trái tim
Cho một người nào thân yêu nhất
Mà đã vì tôi trao trái tim.

Tôi xin gửi lại những vần thơ
Cả tấm lòng này, cả ước mơ
Với cả những gì mà tôi có
Cho anh tất cả... để làm thơ!

TẶNG NGƯỜI YÊU DẤU 21/01/2012

Thứ Năm, 19 tháng 1, 2012

HOA ĐÀO

Tết đến thật rồi, tết đến trong mọi nhà. Mời các bạn thưởng thức hoa Đào và bài thơ "Ông Đồ" nhé! Để thấy được mùa Xuân mùa của tình yêu - Mùa của hạnh phúc và mùa của những điều kỳ diệu sẽ tới - đang tới và đã tới!



Thứ Sáu, 30 tháng 12, 2011

Xuân về chưa - Gió phương Nam

                      Cội mai chờ trước ngõ
                       thay áo xanh ngập ngừng
                       nụ hoa vàng hé mở
                       có điều chi rưng rưng

                       vòng tay nào chưa trọn
                       gió xuân quên lối về
                       thêm một mùa ước hẹn
                       rét run dài lê thê

                       bài ca xuân chưa viết
                       thương sao một nốt trầm
                       nâng niu từng hạt nắng
                       ủ ấm một tình đông

                       xin gọi tên nhau nhé
                       với tim yêu thật thà
                       trao nụ hôn tre trẻ
                       
                       như mới vừa hôm qua…

                                      GPN 12.2011

------------------------

Thứ Năm, 29 tháng 12, 2011

HOA ĐÀO LẠI NỞ

Những bông hoa tặng một người bạn - hãy tin yêu thêm cuộc sống anh nhé!

Sáng đi bộ quanh khu tập thể thấy có người đã mua cành đào về sớm. Chợt nổi hứng lên vườn Đào Nhật Tân xem đào cho đủ cảm nhận Xuân đã về đến đâu!

Vườn Đào giờ teo tóp, gọn gàng vào những góc vườn nho nhỏ, hay bên cạnh những tấm tôn quây công trình xây dựng. Đào thế bắt đầu nở để phục vụ các cơ quan công sở có nhu cầu trang trí sớm trước tết nguyên đán. Đào cành chưa có nhiều. Dù sao thì mùa Xuân cũng gần lắm rồi, không đợi giá cả thị trường bình ổn đâu.

Mùa Xuân - mùa của tình yêu, với riêng mình chả hiểu còn chăng khi mà cuộc sống thường nhật đã làm con người có thêm nhiều chai sạn - thờ ơ. Nhưng hoa Đào vẫn vậy, đẹp mê ly!

Gái 20 nè!

Thứ Tư, 28 tháng 12, 2011

Đôi Bàn Tay

Bàn tay em yêu!

Thời gian gần đây, em chợt nhận ra, điều làm em rung động trước một người khác giới không phải là dáng vẻ bề ngoài, không phải là những gì họ thể hiện, mà là Đôi Bàn Tay.

Lạ thật, đôi bàn tay thì có gì để cho mình rung động nhỉ? Bàn tay thì có nhiều loại lắm. Có bàn tay gầy và có bàn tay béo, có bàn tay trắng và có bàn tay lại đen, có bàn tay ngón thon dài và có bàn tay ngón vuông vuông ngắn ngủn… rất đa dạng, phong phú nhưng không thực sự đặc biệt.

Bàn tay đẹp với em không phải là những bàn tay thon dài trắng trẻo, bàn tay xấu không hẳn là những bàn tay thô kệch đen đúa. Có những bàn tay, nhiều người cho là đẹp thì em lại không thích, nhưng ngược lại, có những bàn tay rất đỗi bình thường, rất giản dị thì em lại thấy nó đẹp đến thế! 

Phải chăng là vì những gì bàn tay đó đã làm? 

Không hẳn là thế, bởi có những người mình chỉ mới gặp lần đầu, đã biết gì về họ đâu mà biết được những gì bàn tay họ làm, để mà đánh giá chứ?