Thứ Năm, 6 tháng 9, 2012

THƯ GỬI 42 NHÂN SĨ TRÍ THỨC SÀI GÒN

Nguồn: Huỳnh Ngọc Chênh
Trước tiên tôi muốn gửi đến 42 nhân sĩ trí thức Sài Gòn lời kính chào trân trọng và chúc các bác mạnh khỏe, luôn tràn ngập niềm tin và nhiệt huyết
Sau khi các bác gửi thư ngỏ và các lời thông báo trên mạng, tôi vẫn luôn chờ đợi quí vị có lời HIỆU TRIỆU để xuống đường, vì Trung Quốc vẫn tiếp tục có những hành vi ngang ngược vào ra bờ biển của VN như đi chợ. Chúng vẫn tiếp tục đánh, bắt, cướp của ngư dân ta trên vùng biển Hoàng Sa -Trường Sa của Việt Nam. Chúng vẫn mời thầu trong lãnh hải của VN. Tôi rất nóng lòng chờ đợi các bác kêu gọi xuống đường biểu tình chống Trung Quốc xâm lược.
Tôi cũng nghĩ các quí vị vẫn bàn bạc, chờ đợi cơ hội thuận tiện để thông báo lời HIỆU TRIỆU đó. Tôi cũng hiểu quí vị phải tính toán làm sao để "quân ta" không bị tổn thất nhiều quá vì sự đàn áp, thực tế thì lực lượng biểu tình quá mỏng so với công an, an ninh và các thế lực khác. Tôi hiểu, khi nghe tiếng thét của LS Lê Hiếu Đằng lao ra chặn đứng chiếc xe bắt cóc các bạn trẻ đi biểu tình: “Chúng mày hãy giết tao đi”, tôi hiểu nỗi đau đớn của bác. Tôi cũng hiểu không chỉ bác Đằng mà cả bác Huỳnh Tấn Mẫm, GS Tương Lai, hay Đỗ Trung Quân, Cao Lập …vv thà bị bắt còn hơn để các bạn trẻ đó rơi vào tay công an. Nhưng công an họ cũng thừa hiểu bắt các bác thì khó gặm hơn nhai một cục xương, đã không đe dọa được lại còn bị các bác thuyết giảng cho tơi tả, rồi còn bị dư luận và thế giới lên án. Nên họ chỉ bắt những người mà họ cho là trấn áp được. Vâng, tôi hiểu nỗi đau đớn các bác phải chứng kiến mà bất lực không làm gì được.
Các bác ạ, tôi và tôi cũng tin nhiều người Sài Gòn vẫn chờ đợi các bác. Không chỉ người dân Sài Gòn không đâu mà tôi cũng tin những người Hà Nội và nhiều nơi khác trên dải đất hình chữ S nhỏ bé thương yêu của chúng ta, tôi cũng tin đồng bào Việt kiều ở khắp 5 Châu đều đang đau đáu chờ đợi. Có thể có nhiều lý do khác mà các bác đang cân nhắc, nhưng về phần chúng tôi, các bác không phải lo cho chúng tôi, các bác không sợ thì chúng tôi cũng đâu có sợ, tôi tin mọi người cũng vậy. Chúng tôi đã quyết dâng mạng sống của mình để bảo vệ lãnh thổ thì sự đau thương mất mát là lẽ thường tình. Cuộc đấu tranh nào mà không có tổn thất. Nên nếu Trung Quốc vẫn tiếp tục bố láo, ngang ngược xâm lấn bờ cõi của Tổ Quốc thì các bác hãy ra lời HIỆU TRIỆU đi, chúng tôi sẽ bên cạnh, hiệp thông, vững bước xuống đường để chống Trung Quốc xâm lược
Vâng, tôi luôn vững tin nhân dân Việt Nam kiên quyết bảo vệ toàn vẹn lạnh thổ và dân tộc Việt Nam luôn mong mỏi đất nước hoàn toàn Độc Lâp – Tự Do – Dân Chủ.
Người Việt Yêu Nước

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét